Trời càng tối bên ngoài sân sau nhà xác càng đen như mực, chỉ có ánh nến lấp lóe trong nhà xác khiến cảnh tượng sân ngoài u tịch, gió thổi lạnh lẽo làm nổi cả sống lưng chưa kể tiếng côn trùng kêu, tiếng ễnh ương kêu xung quanh chúng tôi mà không thể thấy rõ. Thời gian ngồi chờ rắn ra hang dài đăng đẵng hết giờ Tuất đến đầu giờ Hợi rồi giữa giờ Hợi Xuân Bách có vẻ mệt mỏi đã nghiêng đầu vào vai tôi ngủ chỉ còn tôi và Khánh Bang ngồi chăm chú nhìn vào bên trong nhà xác. - Khánh Bang lên tiếng nhỏ hỏi: " Ngộ Tác Thành tính ra cậu hơn tôi khá nhiều tuổi để cho dễ xưng hô tôi sẽ gọi cậu là Thành huynh như vậy có được không?".
Tôi " Ừm " một tiếng nhưng mắt vẫn tập trung nhìn vào bên trong nhà.
Khánh Bang lại hỏi tiếp: " Thành huynh tôi xem Tiểu Bách như đệ đệ của mình từ khi cậu ta tới Nhà Lão sư Mộc Chi học, khi đó tôi rất quý cậu ấy và muốn giúp cậu ấy học tốt nhưng từ sau khi tôi biết chuyện của Tiểu Bách tôi càng muốn che chở người đệ đệ này và mong cậu ấy có thể hạnh phúc, vui vẻ... Nhưng mà haizz!!! ( tiếng thở dài).... người ca như tôi lại còn rơi vào bể tình một khoảng thời gian không ra được thì sao giúp Tiểu Bách. Rồi thời gian cũng trôi qua, cho tới khi gặp lại Tiểu Bách ở nhà trọ Đông Xuân và được Thành huynh giải vây giúp lúc đó nhìn thấy Tiểu Bách đã trưởng thành trở thành Đại Phu giỏi tôi rất vui.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-trach-dong-bach/1011339/chuong-3-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.