Hôm sau giữa giờ Thìn ( 7 giờ - 9 giờ) tôi và Xuân Bách lên lại nhà lao để kiểm tra tên nghi phạm. Hắn ta uống thuốc Xuân Bách nấu đêm qua đã đỡ, gương mặt vẫn phờ phệch, trắng bệch nhưng xem như đã bước cả hai chân ra khỏi Đại môn quan. Hắn ta vừa nói vừa nhìn Xuân Bách:- " Cảm ơn vị Đại phu này tối qua đã cứu tôi, tưởng chừng tôi sẽ được gặp lại nương tử của mình ".
Nói tới đây cặp mắt hắn đã đỏ, nước mắt bắt đầu rơi xuống.
- Xuân Bách thấy vậy hỏi: " Thê tử ngươi đã chết rồi sao? Nàng ta bị bệnh chết?"
Hắn nhìn Xuân Bách cười giọng bất lực nói trong tuyệt vọng và đầy sự căm hận: " Ta là Cát Lạc Nhĩ Khúc, thê tử ta là Doãn Doanh Doanh ta và nàng ấy vốn sống gần biên giới Tây Vực làm buông bán nhỏ, hai năm trước do giao tranh biên giới bọn ta đã đi lưu lạc tới tỉnh Phong Xuân mong tìm được chốn bình an để đón đứa con đầu lòng. Không ngờ chốn bình an không thấy mà lại khiến cho thê tử cùng đứa con chưa chào đời của ta phải bỏ mạng". Nói tới đây tiếng nghiến răng càng nặng hơn, cặp mắt hắn ta cũng đã đỏ ngầu.
- " Đầu đuôi câu chuyện có liên quan đến tên Dão Nhi Thức mà ngươi ra tay ở Tửu Lầu sao?" Tôi chen vào hỏi.
Tên Cát Lạc Nhĩ Khúc nhìn tôi con mắt toát lên đầy lửa hận nói: " Hắn ta chết trăm ngàn lần cũng không hả được cơn giận của ta. Lúc ta và thê tử vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-trach-dong-bach/1011336/chuong-3-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.