Sáng hôm sau như đã hẹn, vào giữa giờ Mão ba chúng tôi thuê chiếc xe ngựa tiến ra ngoài thành phía Bắc cách Xuân Lạc Thành hai trăm dặm theo manh mối mảnh vải tôi tìm được hôm qua trong đám cây Tu sỹ Xuân Bách hình như lần đầu ngồi xe ngựa đi xa cậu ta ngồi trong xe nhìn ra ngoài cưa sổ ngắm cảnh gương mặt lộ vẻ vui thích. Tôi thấy vậy áp sát bên tai cậu ta hỏi:
- " Tiểu Bách thích đi chơi xa giống như vậy lắm sao?, ở chỗ anh có rất nhiều chỗ đẹp khi nào về lại anh sẽ đưa em đi".
Xuân Bách quay lại nhìn tôi cười tươi đưa tay nắm tay tôi đầu dựa vào vai tôi nói:
- " Em rất mong chờ tới ngày đó, em muốn cùng anh khi khắp nơi du ngoạn. Làm những điều mang anh và em đều thích ".
- Khánh Bang ngồi bên ngoài kế phu xe nói vọng vào: " Hai người các người trong đó sướng quá ha, ra đây thế bọn ta đánh xe đi ".
- Tôi đáp trả: " Do ngươi tự chọn ngồi ở đó bọn ta không ép. Nè tới chưa nãy giờ cũng khá lâu rồi?".
- Khánh Bang trả lời: " Sắp tới rồi, qua hồ này sẽ đến trại ngựa".
- Tôi quay sang Xuân Bách nói: " Lát nữa tới em đi phía sau anh, em ốm yếu như vậy lỡ tên đó là hung thủ thật bị dồn đường cùng hắn ra tay đánh trúng em thì mệt ".
Xuân Bách nhìn tôi cười nói: " Anh yên tâm, em tự sẽ tùy cơ ứng biến mà. Anh cứ lo việc điều tra đi ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-trach-dong-bach/1011333/chuong-3-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.