Khi tới trước đầu hẻm, đập vào mắt tôi là hiện trường vụ án mạng. Thi thể có lẽ là nam do bộ trang phục bên ngoài nhưng sao lại quái dị... Tử thi không có mặt, lớp da trên mặt đã bị hung thủ lột mất. Mọi người tới xem lại bàn tán to nhỏ
- " Lại thêm một người chết nữa".
- " Êm được tháng lại có thêm mạng nữa".
- " Sao lần nào hung thủ cũng lột da mặt người chết".
...... các kiểu bàn tán.
Binh lính la lớn: " Tranh đi, chỗ quan phủ điều tra. Mọi người nên giải tán".
Một lúc sau có ông Bác già ước tính tầm lục tuần lụi cụi chen giữa đám đông đi vào trong hẻm, ông ta tiến lại gần tử thi ngồi xuống, mở hộp gỗ ra lấy cặp găng tay vải lên mang rồi bắt đầu chạm vào tử thi.
( Hình ảnh đó làm tôi nhớ lại nghề của mình, cũng đã hơn một tháng rồi không có dính vào mấy vụ gϊếŧ người hàng loạt, thân thể không còn nghe mùi Formaldehyd, cũng không còn được cầm giao phẫu thuật. Chắc tôi phải cảm ơn ông trời cũng không bạt đãi tôi, lôi tôi vào nơi xa lạ này cũng không quên mang theo cả nghề tôi theo).
- Ủa!!!! Mà ông Bác đó khám tử thi gì kỳ vậy?
Lật tới, lật lui mạnh vậy lỡ làm mất vài manh mối nhỏ trên tử thi thì sao, lại có thể gây ra vết tích mới trùng lắp vết hung thủ gây án mất.
- " Này, này ông Bác dừng hành động đó lại". Tôi la lên
Câu nói tôi làm mọi người im lặng, ông Bác khựng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-trach-dong-bach/1011307/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.