Nháy mắt đã tới Giáng Sinh, đây là mùa Giáng Sinh đầu tiên kể từ khi tôi bắt đầu làm việc ở đây. Khắp nơi tràn ngập những cây thông Noel lấp lánh ánh đèn trông rất thích mắt, chuyện vui nhất đó chính là tôi đã đón được Linh Đang – bạn gái tôi đến thành phố này.
Linh Đang là một cô gái cứng cỏi, cũng tốt nghiệp ngành Pháp y giống tôi. Tôi phải khuyên can mãi cô ấy mới chịu chuyển sang làm bác sĩ bình thường, không làm pháp y nữa. Dĩ nhiên chuyện đó cũng có chút toan tính của tôi, bản thân tôi cả ngày bôn ba vất vả ở hiện trường là đủ rồi, thật lòng không nỡ để Linh Đang phải chịu khổ.
Tối Giáng Sinh, tôi vui vẻ dẫn Linh Đang đi ăn đồ nướng, nào ngờ vừa nướng được mấy miếng thì chuông di động bỗng vang lên. Tôi nhíu mày, thầm nghĩ lạy trời đứng có án mạng, lo lắng rút điện thoại ra. Thật là ghét của nào trời trao của đó, màn hình điện thoại hiển thị rõ hai chữ “Sư phụ”.
“Đang ở đâu đấy?” Vừa nghe thấy câu nói mở đầu quen thuộc của sư phụ, tôi cảm thấy bữa tối lãng mạn này coi như tiêu rồi.
“Sư… sư phụ, em đang ăn tối.”
“Cho anh thời gian hai mươi phút, mau đến tập trung trước cửa đại sảnh.”
“Lại có án mạng ạ?”
“Ở huyện Thanh Hạ có ba mạng người chết cháy.”
“Hỏa hoạn ạ? Tử vong không bình thường mà chúng ta vẫn phải đi à?” Nửa năm chuyên làm án mạng, những vụ tử vong không bình thường đối với tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-tan-minh-he-liet-nguoi-giai-ma-tu-thi/2215352/chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.