"Anh mau thả con gái của tôi ra, mau thả ra. Anh muốn điều kiện gì, có phải anh muốn tiền hay không, nếu anh muốn tiền, tôi có thể cho anh…" Bùi Xương Thịnh đứng một bên, lúc này Bùi Xương Thịnh rất sốt ruột, ông ta không có con trai, nên mọi thứ kì vọng ông ta đều dồn lên người của Bùi Tư Nhan, còn Bùi Tử Đồng chỉ là đứa con rơi, có thể nói rằng ông ta hoàn toàn bỏ mặc.
"Tiền… Ha ha…" Triệu Tuấn tựa như nghe đến chuyện gì đó buồn cười, "Nếu năm đó ông cho cha tôi tiền, cha tôi cũng không nhảy lầu, tuyệt đối sẽ không chết, hại chết cha của tôi, cha của tôi chết thế nào ông biết hay không, bọn ác ma!"
"Cha của anh chết tôi cũng đáng tiếc!" Ánh mắt Bùi Xương Thịnh nhìn chằm chằm Bùi Tư Nhan, trong lòng hận không thể làm thịt Triệu Tuấn.
"Tiếc nuối? Ha ha… Con người không có lương tâm như ông, thì tiếc nuối sao, cho tôi tiền, thứ tôi ghét nhất chính là tiền, làm cho tôi cảm thấy vô cùng căm ghét, đặc biệt là ông, Bùi Xương Thịnh, ông không xứng làm người!"
"Triệu Tuấn, anh trước tiên nên đi xuống, cái chết của cha anh chúng tôi sẽ điều tra, nhưng anh lại hại chết nhiều người như vậy. Anh không thể tiếp tục như vậy nữa, hiểu không? Anh nên biết anh đã cùng đường, anh nên xuống đây đi!" Triệu Minh nhịn không được bước lên một bước!
"Đứng lại!" Triệu Tuấn cũng không ngốc, chỉ cười đến hết sức âm trầm, "Tôi tự nhận là khi tôi làm không chê vào đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-phu-nhan-lanh-lung/2562647/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.