“Chúng ta đến Bạch thị đón Tiểu Dịch, một lát nữa cùng ăn cơm, em muốn ăn cái gì?” Tiêu Hàn từ lúc lên xe thì lòng cũng không yên, vẻ mặt có chút mờ mịt, nhìn ngoài cửa sổ, bộ dạng của Đông Thu Luyện như vậy làm cho Tiêu Hàn đau lòng, khi đèn đỏ, Tiêu Hàn đưa tay xoa xoa gò má của Đông Thu Luyện.
“Tuỳ anh, em cũng không muốn ăn thứ gì!” Đông Thu Luyện cười, thời tiết có chút xấu, tựa như trời sắp mưa.
Khi dừng xe ở dưới lầu của Bạch thị, Tiêu Hàn vừa xuống xe thì có một đoàn phóng viên chạy đến, “Tiểu tổng, không biết ngài biết tin Bùi tiểu thư mang thai không? Ngài đối với việc này có ý kiến gì không?”
“Đúng vậy, Bùi tiểu thư lúc đi ra khỏi bệnh viện phụ sản, nghe nói là đến khoa phụ sản, không biết ngài có nhận được tin không, không biết là đứa bé này phải là con của ngài không?” Tiêu Hàn nghe mọi người nói một câu, sắc mặt từ từ trầm xuống.
Mà Đông Thu Luyện đang ngồi ở trong xe cảm thấy tay chân đều lạnh cả lên, cô ngồi dựa lưng vào ghế, cúi đầu, cảm thấy cổ họng của mình giống như đang bị vật gì đó nghẹn lại, nghẹn ngào nói không thành lời.
Con ngươi của Tiêu Hàn chợt loé lên một tia nguy hiểm, anh muốn nhìn một chút, chính anh chưa từng đụng qua cô ta, thì cô ta sao có thể mang thai con của anh, lúc này Bạch Thiếu Hiền đã ôm Tiểu Dịch đi ra, làm cho đám phóng viên tản ra, đưa tay che đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-phu-nhan-lanh-lung/2562583/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.