Sau khi về nhà, Tiểu Dịch đã nằm sấp trên ghế sau mà ngủ, Tiêu Hàn ôm Tiểu Dịch đến phòng cậu bé, Đông Thu Luyện đứng ở ngoài cửa, cứ như vậy nhìn ba con hai người, trong lòng đột nhiên cảm thấy cảm khái, hình ảnh như vậy xuất hiện rất nhiều trong mộng của cô, nhưng trong lòng không nghĩ đến lại xuất hiện trước mặt cô.
“Em theo tôi vào đây!” Tiêu Hàn đưa tay kéo cô gái đứng ở trước gian phòng, đây là lần thứ hai Đông Thu Luyện bước vào đây, không biết rõ thế nào, Đông Thu Luyện đột nhiên có chút khẩn trương, tay chân luống cuống, chỉ có thể đi đến bên giường, ngồi xuống, “Cạch..”
“Anh làm cái gì?” Đông Thu Luyện ngẩng đầu, bởi vì Tiêu Hàn đã khoá cửa, Đông Thu Luyện cảm thấy trong lòng có chút khẩn trương, bởi vì Tiêu Hàn lúc này nghiêm bước đi tới, Đông Thu Luyện không tự giác lui về sao, “Anh muốn làm cái gì!”
“Nói đi, hôm nay em biết em sai chỗ nào không?” Đông Thu Luyện nhớ đến chuyện ở công viên tưởng niệm, chỉ có thể cúi đầu, Tiêu Hàn nhìn đỉnh đầu của Đông Thu Luyện, vươn tay nhẹ nhàng vuốt một cái, tóc của Đông Thu Luyện hết sức mềm mại, tựa như là tơ lụa thượng hạng, khi sờ vào rất trơn, hết sức thoải mái, hơn nữa còn mang theo một chút mùi thơm.
“Bây giờ em là vợ của anh*, là mẹ của Tiểu Dịch, em không còn độc thân!” Nói xong nhẹ nhàng ôm Đông Thu Luyện vào lòng, cúi đầu hôn Đông Thu Luyện một cái, Đông Thu Luyện sững sờ, nhưng lại bất thình làm cho mắt Đông Thu Luyện một trận chua xót.
Đông Thu Luyện vươn tay, gắt gao nắm vạt áo của Tiêu Hàn, “Kỳ thật, chúng ta có thể thử chung đụng một lần!” Tiếng nói của Tiêu Hàn ôn nhu truyền tới, làm tim của Đông Thu Luyện cũng rối tinh rồi mù, chỉ có thể nhẹ gật đầu, khoé miệng Tiêu Hàn nhếch lên, có lẽ cuộc sống như vậy rất tốt.
Bên này bác An đang chuẩn bị cơm tối, một nhóm cảnh sát đã tới nhà, dẫn đầu là đội trưởng Triệu Minh, “Đông pháp y, chúng tôi là theo thông lệ mà làm, vì chiều hôm nay có vụ án nổ súng, mặc dù Lệnh Hồ thượng tá đã nói rõ với chúng tôi tình huống, nhưng tôi muốn hiểu rõ một chút tình huống cụ thể ở chỗ cô!” Tiêu Hàn kéo Đông Thu Luyện ngồi vào sofa, cư như vậy nhìn vào Triệu Minh, làm cho Triệu Minh cảm thấy có chút áp bách.
Mặc dù ở trong TV, trên báo chí thấy qua vô số lần, nhưng cũng không có nhìn thấy thực tế.
Sau qua trình điều tra chấm dứt, Tiêu Hàn thình lình hỏi một câu: “Đây là có người có ý định mưu sát sao?” Triệu Minh không nghĩ đến Tiêu Hàn lại hỏi trắng ra như vậy, chỉ ho nhẹ một tiếng, “Vụ án này chúng tôi còn đang điều tra. nếu có tình huống khác, chúng tôi sẽ thông báo cho các người, Đông pháp y, vụ án lần trước có chút manh mối, tôi muốn hỏi ý kiến của cô!”
“Được.” Đông Thu Luyện khôi phục lại bộ dạng lạnh lùng, Tiêu Hàn thấy vậy liền tự động lên lầu, Đông Thu Luyện tiếp nhận tài liệu từ trong tay Triệu Minh, “Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẻ không tìm ra được người khả nghi sao?”
“Không phải vậy, bởi vì bên ngoài người chết còn lưu lại một chút ít số cá, cho nên chúng tôi điều tra một số nhân viên làm ở nơi vận chuyển hải sản, nhưng cô cũng biết số lượng người điều tra rất nhiều, bất quá chúng tôi đã tìm được đối tượng khả nghi!”
“Vậy còn vấn đề gì? Tôi cảm thấy công việc của tôi đã kết thúc!” Đông Thu Luyện hai tay xoa xoa, dựa lưng vào ghế sofa, vẻ mặt lạnh lùng, làm cho Tiêu Hàn đang đứng trên lầu nhìn thấy bỗng dưng thấy buồn cười, cô gái này lúc nãy còn thẹn thùng, thế nào lúc này lại lạnh lùng như băng sương, quả thực là hai người khác nhau, bộ dáng kia có vài phần như một nữ cường nhân.
Đột nhiên, nghĩ đến sự việc ở công viên tưởng niệm, Tiêu Hàn gọi điện thoại cho Quý Viễn, bảo anh ta điều tra vụ án năm năm trước của Đông Tề, vụ án năm đó là chấn động cả nước, huyên náo đến cả các hẻm nhỏ to trong thành phố…
“Bởi vì đối tượng khả nghi mà chúng tôi đang điều tra thì hắn chúng tôi không có đủ chứng cứ chứng minh hắn, tôi muốn mời cô giúp chúng tôi một chuyện?” Lời nói của Triệu Minh có chút khó khăn, “Nếu ngài không đồng ý, chúng tôi coi như xong…”
“Gấp cái gì?” Đông Thu Luyện đối với tên sát thủ đó trong lòng rất hận, dù sao những đứa trẻ chết đi cũng cùng cỡ tuổi với con của cô, những đứa trẻ như vậy sao lại tán tận lương tâm là hạ thủ.
“Về điểm này các người không điều tra sao?” Đông Thu Luyện chỉ bảo Bạch Thiếu Ngôn giúp cô sửa báo cáo, “Tôi kiểm tra thấy được ở trong dạ dày của còn sót lại một ít kẹo, cái này không phải là kẹo bình thường mà được trộm một ít dược liệu vào trong đó, nếu đối tượng khả nghi trộn thuốc mê vào kẹo thì bọn họ vô lực phản khán, mà có đứa trẻ nào lại cự tuyệt kẹo chứ?”
Triệu Minh ngược lại quên điểm này, trong lúc nhất thời lộ ra một chút hưng phấn, “Tôi sẽ phải người đi thăm dò!”
“Các đối tượng hiềm nghi các anh đã có, vậy các anh muốn tôi giúp cái gì?” Đông Thu Luyện đảo hồ sơ.
“Chúng tôi đã thiết lập tốt tất cả, chuẩn bị đưa người hiềm nghi bắt lấy, khi vào nhà bọn họ lục soát, chúng tôi cần pháp y hỗ trợ lấy chứng cứ, bởi vì cô đối với vụ án này quen thuộc hơn nên chúng tôi mong cô cùng đi?” Triệu Minh nói chuyện mang theo chút hưng phấn, dù sao vụ án tiến triển đến mức này thì họ cũng muốn nhanh chóng kết thúc, thời điểm này tổ chuyên án hết sức hưng phấn!
“Ok, không thành vấn đề, bất quá tôi có thể nhìn tình hình cụ thể qua hồ sơ này không?” Triệu Minh không nghĩ đến Đông Thu Luyện sẽ hỏi như vậy, trên mặt có chút khó khăn, dù sao Đông Thu Luyện là người bị hại, là vụ án này lại liên quan trực tiếp đến người bị hại, dựa theo lý thuyết thì người bị hại muốn tham dự vào dù sao cũng hiếm!
“Có vấn đề sao? Vậy coi như!” “Pằng…” Đông Thu Luyện đem hồ sơ ném lên mặt bàn, âm thanh cực kì lớn, mọi người đều sững sờ, ngay cả những người ở trong phòng bếp nghe thấy cũng giật mình. bởi vì lúc này Đông Thu Luyện toả khí quá lớn, tựa như một nữ vương, thật ra cũng khiến Tiêu Hàn giật mình, không nghĩ đến trong lòng cô gái kia giống như một nữ sinh lại có biểu hiện như vậy.
“Cái kia… Đông pháp y, chúng tôi có quy định… Cô biết rõ… cái kia…” Triệu Minh có chút khó khăn, nhưng Đông Thu Luyện chỉ khoanh tay nhìn Triệu Minh, ánh mắt đó làm cho da đầu của Triệu Minh có chút tê dại, sau đó Đông Thu Luyện cầm lên một cái ly, thong thả uống trà!
“Triệu đội trưởng, tôi sẽ không nhúng tay, chỉ muốn xem hồ sơ môt chút thôi,Triệu đội trưởng có thể suy nghĩ một chút, khi nào suy nghĩ kĩ thì anh tìm tôi!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]