Nghe xong lời Tô Cửu Cửu nói, Hứa Nguyện chỉ có thể giang tay, bất đắc dĩ nói: “Mình cũng không có biện pháp, ai bảo người chết lần này là đại minh tinh, cậu không biết Đồng Man Ny kia nổi tiếng bao nhiêu đâu, cô ta còn nhận được giải Kim Tượng nữ chính xuất sắc nhất lần này đó.”
“Nữ chính nữ phụ gì, mình không có hứng thú, mình mặc kệ dùng biện pháp gì, nhất định phải đuổi đám phóng viên đó đi!” Tô Cửu Cửu rất tức giận, chỉ thiếu đập bàn đứng dậy.
“Được rồi, nghĩ biện pháp vậy.” Hứa Nguyện chỉ có thể kiên trì thử giải quyết.
“Lát nữa thông báo mọi người họp nhé.” Tô Cửu Cửu biết giải quyết đám phóng viên này không dễ, biện pháp tốt nhất hiện giờ là giải quyết vụ án, đến lúc đó sẽ yên tĩnh rồi.
“Yes, madam!” Hứa Nguyện cúi chào.
Thấy dáng vẻ này của Hứa Nguyện, Tô Cửu Cửu không nhịn được bật cười.
Nửa tiếng sau, trong phòng họp.
Tất cả thành viên của tổ trọng án đều tới đông đủ, đương nhiên làm pháp y mời từ ngoài tới giúp, nên Lục Diễn không có mặt ở đây.
Tô Hiểu liếc nhìn mọi người một vòng, thấy tinh thần của mỗi người sáng láng, cô tương đối hài lòng, dù sao làm cảnh sát, chính là phải có trăm phần trăm nhiệt tình và tinh thần, như vậy mới hoàn thành công việc thật tốt.
Nhưng cô thấy vị trí trống cách đó không xa.
Không cần nghĩ, là chỗ của công tử phóng đãng Lục Diễn, chắc là đang làm việc không đàng hoàng phong hoa tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-lao-cong-tieu-kieu-the-nghiem-mot-chut/2550619/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.