Có ai ngờ tới, bên ngoài cửa truyền tới giọng Tô Minh Hàn.
“Cửu Cửu, là cha.” Tô Minh Hàn dịu dàng nói, giọng nói của ông khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.
Tô Cửu Cửu ngớ ra một lúc, một giây sau, cô che miệng theo bản năng.
Được rồi, cô còn tưởng Lục Tu đi mà quay lại, không ngờ là cha mình.
Cô vội vàng xuống giường đi tới cửa, mở cửa.
Chỉ thấy Tô Minh Hàn mặc áo ngủ bằng vải kaki, đang đứng ở cửa.
“Cha, có chuyện gì sao?” Tô Cửu Cửu xấu hổ, gương mặt cũng trắng xanh.
Tô Minh Hàn không nói gì thêm, mà nhìn vào trong phòng, thấy Đậu Đinh ngủ say, lúc này ông mới nói chuyện với Tô Cửu Cửu, “Cửu Cửu, cha muốn tâm sự với con.”
Tô Cửu Cửu nhìn cha mình theo bản năng, cô đoán được mơ hồ cha sẽ nói gì với cô.
Nhưng cô vẫn gật đầu.
Bởi vì sợ đánh thức Đậu Đinh, hai cha con đi về phía vườn hoa, hai người ngồi trên ghế dài.
Nhưng Tô Minh Hàn luôn duy trì im lặng.Trong chớp mắt bầu không khí trở nên khó mà nói rõ, cuối cùng vẫn là Tô Cửu Cửu không nhịn được, mở miệng nói: “Cha, giữa con và Lục Tu không có gì, cha yên tâm, con sẽ không phá hoại hôn nhân của Lục Tu và Tô Đình Đình.”
“…” Tô Minh Hàn không ngờ Tô Cửu Cửu sẽ nói vậy, nhưng cô càng nói vậy, trong lòng ông càng khó chịu.
Ông bất chợt quay đầu sang, nhìn Tô Cửu Cửu vẫn xinh đẹp như năm năm trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-lao-cong-tieu-kieu-the-nghiem-mot-chut/2550615/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.