Nghe Tô Cửu Cửu gọi anh ta là “em rể”, trong lòng Lục Tu đau xót, có trời mới biết anh ta hối hận về lựa chọn năm đó tới cỡ nào.
Nhưng trên thế giới này thứ gì cũng bán, chỉ không mua được hối hận.
“Cửu Cửu, anh biết sai rồi, đều là lỗi của anh, em tha thứ cho anh, được không? Cho anh thêm một cơ hội nữa!” Lục Tu nắm lấy hai tay cô, giống như sợ cô bay đi mất.
Tô Cửu Cửu tránh tay anh ta, dùng lực đẩy anh ta ra, “Lục Tu, lúc trước tôi cảm thấy anh là người đàn ông bạc tình, bây giờ xem ra, anh lại càng là người đàn ông không chịu trách nhiệm!”
“…” Lục Tu im lặng, nhìn chằm chằm cô không chớp mắt.
“Lục Tu, bất luận chúng ta từng có gì đó, đều đã là chuyện quá khứ, bây giờ anh có vợ có con, tôi khuyên anh nên quý trọng hạnh phúc hiện giờ.” Tô Cửu Cửu không muốn phá hoại gia đình người khác, đương nhiên, nguyên nhân quan trọng hơn là cô không yêu anh ta nữa rồi.
Năm đó cô và anh ta không thể ở bên nhau, bây giờ nghĩ lại thấy hơi may mắn.
Có lẽ năm đó cô đối với anh ta không phải tình yêu, chỉ là thanh xuân ngây thơ thời trẻ, tự cho là tình yêu.
Năm năm lắng đọng lại, cô trưởng thành hơn, nếu không thích, vậy thì không có oán, càng không có hận.
“Cửu Cửu, vì em, anh có thể không cần thứ gì, anh chỉ cầu xin em cho anh một cơ hội nữa! Một cơ hội cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-lao-cong-tieu-kieu-the-nghiem-mot-chut/2550606/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.