Tô Cửu Cửu nói như vậy, Kim Linh hiểu ra.
Đương nhiên nếu nói đến mức này rồi cô ấy còn không hiểu, vậy cô ấy quá ngu dốt rồi.
- Nếu như vậy, không phải Lâm Đào là hung thủ sao?
Kim Linh sợ hãi nói, cảm giác giống như chỉ cần Tô Cửu Cửu ra lệnh một tiếng, cô ấy sẽ lập tức đi bắt người.
- Kim Linh, cô xem cái tính nôn nóng của cô này, bây giờ chúng ta chỉ hoài nghi thôi, huống chi còn chưa có kết quả báo cáo khám nghiệm tử thi.
Tô Cửu Cửu thở dài, bất đắc dĩ nói.
- Được rồi, madam, là tôi quá vội vàng rồi.
Hứa Nguyện đưa hai đứa bé đến nhà trẻ xong, liền vội vàng chạy đến cục cảnh sát.
- Cửu Cửu, nghe nói tối hôm qua có án mạng, cậu không sao chứ, xem ra cậu không ngủ cả đêm rồi?
Hứa Nguyện nhìn thấy đôi mắt gấu mèo của Tô Cửu Cửu, lo lắng nói.
Tô Cửu Cửu lắc đầu, hữu khí vô lực nói:
- Tớ không sao, nằm sấp trên bàn một lát rồi.
- Lần này lại là vụ án gì vậy? Hơn nửa đêm điều động binh lực tìm Tô đại tổ trưởng đến đây.
Hứa Nguyện vừa nói vừa pha một ly cà phê cho Tô Cửu Cửu.
Nhắc tới vụ án lần này, vẻ mặt Tô Cửu Cửu đầy mây mù.
Cô làm cảnh sát nhiều năm như vậy, gặp phải đủ loại, án mạng kỳ lạ cũng nhiều vô số kể, nhưng gặp phải vụ án như vậy, cô vẫn không hể khống chế được cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-lao-cong-tieu-kieu-the-nghiem-mot-chut/2550575/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.