Tuy bị mắng nhưng Lục Diễn lại giận quá hóa cười, quả nhiên Tô Cửu Cửu không giống với những người phụ nữ khác.
Anh thừa nhận anh có cảm giác đặc biệt với cô, mà cảm giác này có lẽ chính là vì tính tình của cô, người phụ nữ này tuyệt đối thuộc họ pháo.
- Đang nhớ tôi sao, đừng xấu hổ mà...
Anh tiếp tục cợt nhả nói.
Không đợi anh nói xong, Tô Cửu Cửu lại gầm lên giận dữ:
- Lục Diễn, tôi muốn anh đi chết đi!
- Tôi chết cũng không được, tôi chết cô làm sao bây giờ? Còn có con trai tôi làm sao bây giờ?
Xem ra Lục Diễn muốn không biết xấu hổ đến cùng.
- Lục Diễn! Chúng ta hẹn nơi gặp mặt đi!
Cô cố nén lửa giận trong lòng, cho dù cô tức giận cũng chỉ có thể tức giận ở đây, tuy bây giờ đã hơn nửa đêm, nhưng cô nhất định phải lập tức nhìn thấy tên khốn nạn nào đó.
Đương nhiên sau khi nhìn thấy anh xong, cô đảm bảo không đánh chết anh, cô muốn đánh anh nửa sống nửa chết!
Lục Diễn liếc nhìn ngoài cửa sổ, đã nửa đêm rồi không nói, bên ngoài còn có mưa rơi nữa, lúc này hẹn gặp mặt, anh sẽ đi mới lạ.
Huống chi cô nổi nóng hẹn gặp anh, không phải là chuyện tốt gì.
- Sao thế? Không dám sao? Được rồi vậy anh ở nhà đợi tôi, tôi đến nhà anh tìm anh!
Tô Cửu Cửu thấy đầu bên kia điện thoại không có tiếng trả lời, nói một câu xong liền tắt điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-lao-cong-tieu-kieu-the-nghiem-mot-chut/2550560/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.