Editor: Mạc Thiên Y
Nguyệt Nha và Cố đại nhân sóng vai đứng trước giường, trợn mắt há mồm nhìn khay đan đặt đầu giường.
Khối thịt đỏ ngày hôm qua vẫn to chừng nắm đấm, qua một đêm bỗng dài ra một thước, một đầu tròn một đầu nhọn, màu đỏ hồng cũng chuyển nhạt, trông như một con sâu lớn mũm mĩm. Cái khay đựng kim chỉ nho nhỏ đã không chứa nổi nó, cái đuôi nhọn duỗi ra mép, mềm mại gác lên một góc chăn bông.
Cuối cùng, vẫn là Nguyệt Nha lắp bắp mở miệng trước: “Sao, sao trở thành như vậy?”
Cố đại nhân bưng khay đan lên ước lượng: “So với ngày hôm qua nặng hơn không ít, ít nhất tăng một cân.”
Ngày hôm qua nó là khối thịt to chừng quả tim, tuy trông quái dị, nhưng không đáng sợ. Bây giờ biến thành một con sâu lớn mềm rung rung, có hơi đáng sợ rồi. Cố đại nhân đón ánh nắng nơi cửa sổ nâng khay lên, hai người chụm đầu quan sát con sâu to, chỉ thấy trong cơ thể nó ẩn ẩn hiện ra một sợi chỉ trắng, từ đầu kéo dài đến cuối, không biết là vật gì.
Nguyệt Nha cố lấy can đảm vươn tay, nhẹ sờ nó, sờ xong nói cho Cố đại nhân: “Còn rất nhẵn.”
Cố đại nhân thu hồi khay, cúi đầu ngửi ngửi, nhe răng trợn mắt nhìn Nguyệt Nha, gã nhăn nhó nói: “Không dễ ngửi.”
Nguyệt Nha cũng cúi người ngửi, hít một hơi dài, cô thẳng người: “Đúng là không dễ ngửi, có chút ngọt lại có chút tanh.”
Cố đại nhân hỏi Nguyệt Nha: “Trên người hắn vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/2486367/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.