Căn dăn xong, thầy Tư mạnh dạn bước vô trước, kế đó là ba Đợi sau chót là sáu Ngọc, bửa nay khi họ bước vô không bị những cơn gió lạnh hù dọa như hôm trước thổi ra đối với anh em ba Đợi. Nhưng hôm nay, xung quanh rất nhiều cặp mắt xanh như mắt mèo mắt chó trong đêm, hay những cặp mắt rực đỏ như than đang cháy bao quanh, chúng nó phát ra nhiều âm thanh hầm hè gầm gừ đe dọa ba người vừa bước vô cửa. Chỉ trong thoáng chốc, bọn chúng từ từ xiết chặc vòng vây, trong đám mấy cặp mắt đó có một cặp mắt rất kinh khủng mà sáu Ngọc khó lòng quên.
Bởi nó đỏ rực như cục than đang cháy trong lò, mà lại ti hí như mắt lươn, nhỏ xíu một cách thấy ghét, khiến anh dù chỉ gặp một lần nhưng bây giờ ngó lại sáu Ngọc biết chắc là của con dơi quỉ tối hôm nọ. Bởi vậy khi nó vừa cất cánh bay lên, anh vội cho tay hốt một nắm cát trong túi vải, rồi khi con dơi quỉ vừa bay tới gần chỉ cách trên dưới hai thước, sáu Ngọc nhắm thẳng vô nó liệng mạnh nắm cát đã được thầy Tư luyện phép ra.
Tuy nơi đây ánh sáng và bóng tối đan xen mờ mờ ảo ảo, nhưng cũng kịp thấy từ trong tay mình những hạt nhỏ li ti màu vàng bay ra, đập trúng trực diện vào con dơi quỉ nọ, khiến nó như đâm vào một bức tường sắt, lập tức rớt xuống kêu ré lên được hai tiếng chít...chít như tiếng chuột bị đập trúng. Con dơi khổng lồ, chỉ dẩy mấy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-truyen-thua/2775569/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.