Trong lúc hoảng loạn, Lê Chiếu chỉ biết ra sức vùng vẫy miệng cố gắn kêu cứu, nhưng khi vừa hả miệng ra thì nước suối tràng vô khiến anh cháng muốn no bụng vì uống nước, dù vậy vẫn cố gắn mở hai mắt thiệt lớn cỡ để nhìn cái thứ đang lôi mình xuống là gì. Không thấy thì thôi, chứ thấy rồi thì tay chân muốn xụi lơ vì sợ, bởi cái đang kéo anh là một cái xác chết da thịt đã mềm rữa, bốc mùi hôi thối kình khủng gấp nhiều lần mùi chuột chết, Lê Chiếu nghỉ thầm trong bụng “ thôi tiêu rồi, lần này gặp ngay con ma da sống, mạng mình coi như xong”.
Mọi chuyện, tuy diễn ra trước mắt nhưng do nó xảy ra quá nhanh nên khiến hai Ngọc cũng không khỏi giật mình, mặc dù từng trãi qua nhiều cuộc chiến với yêu tà, ma quỷ nhưng đánh với ma da sống, thì đây là lần đầu tiên gặp, hơn nữa cô cảm thấy con ma da này không hề yếu, mà có lẽ còn mạnh hơn mấy con ma, quỷ lần trước nên càng phải thận trọng hơn tuyệt đối không được coi thường đối thủ.
Nhìn thấy tình hình Lê Chiếu thập phần nguy nan, hai Ngọc lật đật kiếm chiếc đạo bào trong tay nãi ra để khoát vô người, thì giật phát hiện chiếc áo đó không hề có trong tay nãi, có lẽ tối hôm qua Lê Chiếu trong lúc xoạn đồ đã bất cẩn bỏ quên chiếc áo còn phơi sau hè. Thấy tình thế cấp bách, không thể kéo dài thời gian, càng kéo dài sẽ nguy hiểm đến tính mạng của Lê Chiếu.
Hai Ngọc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-truyen-thua/2775556/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.