Mọi thứ vẫn im lìm, không một chút động tĩnh. Tôi thì thầm hỏi
- Chuyện gì đang xãy ra vậy mậy, không lẽ ở đây có ma?
Kiều Nhi quay qua nhìn tôi và nói với giọng khẳn khái.
- Ma hay quỷ gì thì tao cũng không sợ, nếu có giỏi thì hiện thân ra đi.
Dương Phong đẩy cửa bước vô, vừa kịp nghe câu nói của Kiều Nhi, anh lên tiếng.
- Hai đứa đang nói cái gì vậy, bà chủ khách sạn báo, do cầu chì bị cháy nên cúp điện, phải đợi sáng mai mới có nhân viên tới sữa. Tối nay, chúng ta phải chịu khó ngủ như vầy thôi.
Nghe Dương Phong nói vậy, tôi cũng không biết làm gì hơn đành nhắm mắt lại cố gắn ngủ. Cho đến khi, những tia nắng đầu tiên của ngày mới xuyên qua ô cửa sổ, rọi thẳng vào đầu giường khiến tôi tỉnh giấc, ngồi dậy vươn vai, hít thở vài cái cho máu huyết lưu thông trước khi đánh răng rửa mặt. Dương Phong và Kiều Nhi đã dậy từ rất sớm, nhìn thấy Mỹ Kim đã dậy, Dương Phong khẽ nói với giọng trầm ấm
- Dậy rồi sao cô gái, đêm qua ngủ có ngon không?
Tôi vui vẻ trả lời
- Dạ cũng tàm tạm ạ, ủa mà sao hai người dậy sớm quá vậy!
Kiều Nhi nghe hỏi, liền tiếp lời
- Ờ... tụi này dậy sớm quen rồi, thôi mày tranh thủ vệ sinh rồi mình đi ăn sáng, uống cafe.
Tôi gọi điện kêu một chiếc taxi bốn chỗ, chở ba đứa ra khu lấn biển. Đây là địa điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-truyen-thua/2775553/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.