Thấy Thanh Châu có vẻ lo lắng, ba Huy lên tiếng trấn an
- Cô Châu đừng quá lo lắng, chắc hồi nãy cuối xuống gấp làm chú ấy bị hoa mắt nên mới hoãng sợ vậy thôi chứ không có gì đâu. À, mấy người chúng ta hôm nay do hữu duyên đã được gặp nhau, thấy cô cũng có người có tâm đạo, vậy nếu không có gì bất tiện xin phép cho anh em chúng tôi ở chơi vài ngày, ý cô thấy thế nào?
Thanh Châu vui vẻ nhận lời ngay
- Ôi được vậy thì quá tốt đi chứ, em cũng có ý định mời mọi người ở đây chơi vài ngày, chứ nhà chỉ có mình em ở buồn lắm. Cả ngày hôm nay đi đường chắc mấy anh em đã mệt rồi, mọi người nghỉ ngơi sớm đi.
Nói xong Thanh Châu thu xếp cho vợ chồng Hạnh Thúy nghỉ tạm trong phòng của ba mẹ, ba Huy thì ngủ trên chiếc ghế dài ngay phòng khách, còn mình thì trỡ về phòng. Không hiểu sao đêm đó Thanh Châu cứ trằn trọc không ngủ được, chẳng biết có phải do lúc chiều uống trà nhiều quá hay không, mà hễ khi nhắm mắt lại mở ra ngay. Cứ nằm như vậy cho tới gần nữa đêm, từ bên phòng thờ đột nhiên phát ra những âm thanh kẻo kẹt, giống như mấy cánh cửa đẩy ra đẩy vô liên tục
Thanh Châu ngồi dậy bấm công tắc mở đèn lên, cô chậm rãi đi về hướng phát ra tiếng động để coi đó là gì, nhìn xung quanh vẫn là ba cái bàn thờ quen thuộc, cùng ánh sáng màu đỏ lờ mờ của mấy cặp đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-truyen-thua/2775524/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.