Ả quỷ đồ đen đứng trên không trung cất tiếng.
- Long cư sĩ, gặp lại người quen sao không chào một tiếng vậy?
Long nhìn lên, thấy không có nét nào chứng tỏ là quen với ả, nhưng sao ả lại biết mình. Ả quỷ đồ đen như đọc được suy nghĩ của Long, nên lên tiếng
- Long Cư Sĩ đỉnh đỉnh đại danh, làm sao mà nhớ tới ta cho được.
Long thấy vậy nên hỏi
- Xin hỏi, vị này là ai, thật sự tôi không nhớ ra đã gặp ở đâu?
Ả quỷ nữ cười khằng khặc rồi nói.
- Ngươi chưa gặp mặt ta bao giờ thì lấy gì mà nhớ, chỉ có điều ta rất rành về ngượi. Chính ngươi là nguyên nhân, để lủ trọc đó tới phá tang tành cơ đồ, mà ta khổ công gầy dựng
Nói đến đây thì Long đã hiểu, ả này chính là thầy tà dạo nọ ở khu nhà nghỉ. Đúng là oan gia ngõ hẹp, vừa tới âm giới lại gặp ngay ả. Long biết lần này mình khó thoát, nên dù có bị đánh tan hồn cũng phải tử chiến với ả. Quan trọng hơn, phải tìm cách đưa Quỳnh Ngọc về dương gian.
- Thì ra ngươi là tên thầy tà dạo nọ. Chẳng phải ngươi bị đánh vào luân hồi rồi sao?
- Là số ta chưa tận, trong giây phút bánh xem luân hồi đưa tới địa ngục, ta đã dùng tuyệt chiêu kim thiền thoát xác. Dù mất hơn một nữa ma lực, nhưng sau cùng đã may mắn thoát nạn.
Vừa tính nói thêm, thì Long chợt nhớ tới lá linh phù màu tím, mà vị chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-truyen-thua/2775446/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.