Lúc này, tượng Kim Long kế bên cũng lên tiếng
- Đúng vậy, ban đầu thấy hồn cư sĩ nhập vô xác đã bị thương nghiêm trọng. Cả ta và Hổ huynh đầu rất lo lắng, liền bàn nhau tìm cách giúp cư sĩ khôi phục thương thế. Nhưng cả 2 chúng ta còn chưa tìm được cách gì, thì cô bé Quỳnh Ngọc kia đã khóc, chính những giợt nước mắt đó, đã trị liệu thương thế linh hồn cho cư sĩ
Nghe nước mắt mình trị thương được cho Long, Quỳnh Ngọc vui mừng hỏi
- Dạ thần cho con hỏi, nước mắt con thật sự hữu hiệu như vậy sao?
Cả kim Long và bạch hổ cùng thừa nhận, Bạch hổ còn nói thêm
- Nước mắt của nhân loại vốn rất quý báu và trong sạch, thế nhưng muốn dùng nó để trị thương linh hồn là điều không thể. Nhưng nước mắt cô bé Ngọc này lại khác.
Quỳnh Ngọc buột miệng hỏi
- Nước mắt con khác sao ạ?
Bạch hổ vui vẻ tiếp lời
- Con vốn có trái tim thánh thiện, lại khóc vì cư sĩ đây. Trái tim thuần khiết cộng với lòng thương cảm vô hạn, tạo thành một linh lực rất lớn, thế nhưng nếu chỉ vậy cũng chưa cứu được cư sĩ. Mà quan trọng hơn, do ngày trước khi con bị ma quỷ bắt hồn, cư sĩ đã dùng chính máu của mình để vẽ linh phù và điểm vào các huyệt đạo trên người con. Từ đó dầu trong thể xác, hay linh hồn giữa con và cư sĩ đã có mối dây liên kết đặt biệt.
Nói đến đây Quỳnh Ngọc đã hiểu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-truyen-thua/2775442/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.