Ngước nhìn bầu trời đang ngã về chiều, Long lên tiếng
- Trời đã gần chạng vạng rồi, giờ quay lại cũng không được mà đi tiếp cũng không xong, anh nghĩ mình tìm chổ ở lại rồi mai kiếm tiếp
Hà tán thành cái rụp
- Dạ, quyết định như vậy đi anh, chứ em với hà mõi rã rời luôn rồi
Vậy là mọi vất vả đều thuộc về người đàn ông duy nhất này, vừa phải khiên vác mấy cái ba lo cho cả ba, mà còn phải kè theo hai cô gái này bởi họ qua mõi rồi. Cũng hên, người tốt thì trời thương, sau cùng đã tìm được một nhà nghỉ nhỏ nằm trên con đường mòn đó. Thì ra đây là căn nhà của người dân trong vùng, do thấy hằng năm có nhiều bá tánh các nơi đổ về dân hương, họ đã chuyển thành nhà nghỉ để làm nơi dừng chân cho khách hành hương. Dẫu không biết nơi Long hỏi nằm ở đâu, họ chỉ anh hướng đi lên nơi có mấy ẩn sĩ ẩn tu, nằm sâu trong hang động trên núi.
Sau một đêm ngủ nghỉ, ba người đã phục hồi lại khá nhiều, sáng hôm sau mua thêm chút đồ ăn và nước, cả ba lại tiếp tục theo con đường mòn dẫn lên núi. Càng tới đây cảm giác thanq quen càng ùa về, khiến cả ba vừa vui vừa xúc động. Sau mấy tiếng leo núi, cả ba lần nữa mõi nhừ phải ngồi nghỉ chân, trong lúc ăn uống nghỉ ngơi dưới một gốc cây lớn, chợt Long đứng phắt dậy, rồi nhìn quanh một vòng, sau lại chạy ra phía xa quan sát. Anh nhắm mắt, cố nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-truyen-thua/2775354/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.