Hoàng tắt máy, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại tối thui.
Ai là người đã đứng sau câu chuyện đóng đinh vào hài cốt cô Tâm ư?
Cậu đã có câu trả lời từ lâu rồi.
Hoàng bước vào trong, tắm rửa sạch sẽ thay một bộ đồ mới. Dòng nước lạnh khiến cậu tỉnh táo và dễ chịu hơn rất nhiều so với cảm giác bí bách mà từ sáng đến giờ cậu phải đối mặt.
Chỉ có ba ngày.
Sau khi ăn bữa tối cùng bà Châu, Hoàng lên ngồi vào bàn cầm điện thoại lên, một loạt tin nhắn xen cuộc gọi nhỡ sáng giờ mà cậu chưa nhìn đến. Đa phần là của nhóm đám bạn thân, trong đấy có cả Khanh, chúng nháo nhào réo gọi tên cậu với một loạt câu hỏi về bệnh tình của Mai.
"Mai hiện tại vẫn hôn mê chưa tỉnh, bác sĩ tiên lượng phải hai ba hôm nữa mới tỉnh, mọi người đừng lo, không có gì nguy hiểm tính mạng đâu."
Hoàng nhắn đại tình hình vào trong nhóm, không quên dặn đám bạn đừng nên đến thăm Mai khi Mai chưa tỉnh, bởi bác sĩ không cho người nhà vào thăm, tin nhắn đến lại.
"Mày ơi có chắc Mai vẫn ổn và vài ngày nữa tỉnh không?"
"Chắc."
Cậu nhắn lại, nắm chặt điện thoại trong tay, người tối sầm lại. Đứa bạn thân nhất với cậu dễ gì ra đi bởi một con quỷ cỏn con?!?
Cậu ngồi lại suy nghĩ về mọi chuyện từ lúc bắt đầu, sắp xếp mọi thứ một cách logic may ra mới có đáp án và phương hướng giải quyết. Người đã giam cầm cô Tâm chắc chắn là bà mẹ chồng kia, còn bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-doi-muoi/1671221/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.