Đám Minh mập gạt đám đông ra phía trước, cõng Hoàng chạy ra ngoài hành lang, nơi này nhiều không khí hơn nên Hoàng thấy hô hấp tiến triển một chút.
Dương vội chạy đi mua chai nước khoáng cho cậu uống một ngụm, số còn lại hắt vào mặt Hoàng cho cậu tỉnh.
"Sao rồi sao rồi?"
Cậu lờ đờ đứng dậy xua tay, chai nước lạnh đã làm cậu tỉnh táo hơn rất nhiều.
"Tao ổn."
"Mày sao thế? Sợ đám đông à? Hay là thiếu không khí nên ngạt thở?"
"Tao thấy ngạt thở, chắc tại người trong đấy đông quá không có khí để thở."
"Trước giờ mày có thế đâu?"
"Sao nay yếu vậy?"
"Thế... Tao hỏi thật, chúng mày ban nãy không cảm thấy bí bách khó thở?"
"Không có. Chỉ thấy Cao Thanh Anh đẹp mê hồn thôi, hihi."
"..."
Hoàng không nói lại lời nào được nữa, quay người đi về phía lớp học.
"Tao về lớp trước, chúng mày ở lại mà ngắm gái xinh đi."
"Ơ đứng lại đã chờ bọn tao với."
Tuy tiếc đứt ruột nhưng đám bạn Hoàng vẫn quyết định chạy theo cậu.
Vừa đi Hoàng vừa quan sát không khí hai bên sân trường. Về mặt hình thức nó không còn âm u xám xịt như lúc có con thủy quái kia chế ngự nữa, thế nhưng ban nãy có một tác động nào đấy làm tổn thương dương khí của con người. Chắc có lẽ do tàn dư của thủy quái mà bây giờ nó vẫn còn tác động con người. Cần phải trấn yểm lại nơi này trước khi thủy quái phá vỡ phong ấn mới được.
Cuối cùng sau ba tiết học căng thẳng, Hoàng cũng được thoải mái đi ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-doi-muoi/1671208/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.