"Sao... Sao bà biết liệt hỏa?"
Hoàng tái mặt đi nhìn bà già trước mặt, Tùng ở bên cạnh không hiểu gì cả nhưng đối với thái độ của Hoàng liền có chút hoang mang.
Chu sa, hùng hoàng, đào mộc kiếm, ngũ hành kì trận, chỉ đỏ,... Tất cả những đồ nghề của pháp sư gần như nằm gọn trong chiếc bao bố to phía đằng kia, cậu từng nghi ngờ việc bà ta cũng là pháp sư nhưng với nghi lễ phạn hàm ban nãy mà mù quáng không đem con gái đi chôn cất kia thì chắc là không phải. Vậy nó của ai? Nhưng sao bà ta lại biết liệt hỏa...?
"Lỗi do già này mù quáng, ban nãy không nghe lời cậu nên gây ra cơ sự này, cũng không dám đòi hỏi cho xác của con gái được nguyên vẹn được nữa. Chi bằng bây giờ cậu giúp gia đình già một lần nữa, an táng con gái già..."
Hoàng gạt sự tò mò hiếu kì sang một bên gật đầu đồng ý, cậu nắm trong tay liệt hỏa phù, bước vào bên trong trận pháp, đứng cạnh cương thi, dán lá phù vào người nó rồi dùng chú gọi lửa âm gian lên.
Ban đầu cương thi thấy bỏng rát khắp người, nó cựa quậy đòi vằng ra, Hoàng càng đọc chú với tần suất nhanh và dày hơn, người cương thi co quắp lại không thấy cựa nữa.
"Phừng!"
Giống như là đổ dầu hỏa vào xác người chết rồi châm lửa lên vậy, đột nhiên cả người cương thi bốc cháy, bao quanh là ngọn lửa có màu xanh lá kì quặc. Từng mảng thịt bị róc ra rồi đốt cháy đen, cứ thế 30 phút sau, cả người cương thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-doi-muoi/1671204/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.