"À thầy ơi, có cái này con muốn hỏi thầy..."
Hoàng cắn cắn môi, nhìn lão Long với ánh mắt tò mò.
"Mày lại làm sai cái gì à?"
Lão Long bán tính bán nghi, bình thường cái thằng này mặt rất ương bướng láu cá, cái mặt này là có ý gì?
"Không phải..." - cậu nghe xong thì thở dài thườn thượt - "là con muốn hỏi mắt âm dương khác gì với mắt của mấy lão thầy cúng ạ?"
"Ai nói cho mày cái đấy?"
Lão Long giật mình, bấy lâu nó không hề hỏi hay đề cập tới vấn đề này, tự nhiên nay lại dở chứng, chắc chắn có ai kích động lên thằng quỷ này rồi.
"Là... Cao Tuệ Mẫn thầy ạ."
Hoàng gãi đầu cười hì hì.
Cao Tuệ Mẫn?
Thàng bé này lại gặp cô ta sao?
Nữ câu quỷ này không dễ dàng gì để người dương thấy mặt mình nhiều đến thế chứ?
"Thầy đừng bất ngờ, là cô ta trà trộn trường con mà. Nên gặp nhiều không phải là chuyện lạ đâuuu."
Lão Long tất nhiên không suy nghĩ đơn giản như Hoàng, chỉ xoa xoa cằm rồi nhìn xa xăm.
"Thầy, thầy trả lời đi chứ?"
"Ừ, mắt âm dương của mày lợi hại hơn mấy lão kia ở chỗ nhìn được tất cả mọi thứ thánh thần, những thứ ít ai có thể thấy được."
"Nghĩa là mắt con lợi hại cái gì cũng có thể nhìn thấy được á?"
"Không phải thứ gì nhìn thấy cũng tốt đâu Hoàng."
Lão Long nói xong liền lấy cái điếu cày bên cạnh rít một hơi dài, nhả khói nghi ngút, phả cả vào mặt Hoàng làm cậu vội vàng lấy tay ra phẩy phẩy rồi ho khù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-doi-muoi/1671175/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.