“Nhung…?”
Mai từ lúc nghe được giọng nói của con ma kia lập tức đoán ra được sự việc, chỉ là cô không ngờ “Nhung” trước mặt cô lại giống em mình đến vậy. Từ sống mũi, chiếc cằm tới cả đôi mắt và nốt ruồi nhỏ ở khóe mắt, giống tới không phân biệt được luôn. Nhưng “Nhung” trước mặt cô là một cô gái mang âm hưởng của thập niên 70, cách đây hàng mấy chục năm với chiếc sơ mi trắng và quần chun đen thẫm, thật sự…
“Ta không phải là cô bé đấy.”
Người trước mặt lắc đầu với Mai.
“Vậy là bà đã biết Nhung có khuôn mặt như đúc giống bà, nên bà mới tìm cách hãm hại em tôi?”
“Không phải.” - Thiếu nữ lắc đầu – “là cô bé này vô cùng hợp với mệnh của ta. Lần đầu tiên khi cảm nhận được khí tức của nó ở gần, ta đã rất tò mò tới đây dò xét, thật ra ta cũng vô cùng giật mình trước hình dáng bên ngoài con bé lại giống ta tới vậy.”
Mai cũng giật mình huống hồ gì là người trong cuộc.
Hoàng quan sát kĩ lưỡng người này rồi thu lại chiếc bình nhỏ vào trong túi.
“Hình dạng này của ngươi cũng chỉ có thể duy trì trong vòng hai giờ đồng hồ nữa thôi.”
“Ngươi…? Ta bằng tuổi bà cậu đấy.”
Ta bằng tuổi bà cậu đấy…
Câu này nghe quen vậy?
Tôi bằng tuổi bố cậu đấy…
Ôi trời, nhớ ra rồi, bóng ma này, không cần phải hỏi thêm cũng biết chắc đây là hai mẹ con.
“Cậu trai trẻ, cậu nói đi, làm sao cậu lại biết chuyện của tôi? Hồi nãy… Hồi nãy cậu có nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-doi-muoi/1671162/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.