Nếu như cậu nhớ không nhầm, Ma giới được cai quản bởi một nam nhân. Gọi đó là nam nhân chứ không phải là một vị thần hay một lão cụ, vì hình hài người này còn rất trẻ. Nghe miêu tả trong sách cụ tổ viết thì trông khá khôi ngô sáng sủa, tóc dài, lông mày rậm, hai mắt tinh anh sáng rõ như sao trời, bước đi hùng hồn lại uyển chuyển, mặc toàn thân một bộ sam trắng, rất ít khi cười đùa.
Sở dĩ cậu đọc được sách này vì nó là chữ Hán, những lần sau Hoàng đường đường chính chính xin thầy vào phòng sách, lão Long yên chí cho cậu vào thư phòng chỉ vì chắc mẩm Hoàng không đọc được những cuốn sách quan trọng, vì nó là sách cổ và viết bằng chữ Hán.
Nhưng lão có nghĩ bao nhiêu cũng là Long đầu hói mà thôi. Sinh viên khoa cậu mà không biết chữ Hán thì chắc bị tống ra khỏi trường từ lâu rồi.
Hoàng trông nghe tả thực cực kì thích những kẻ như người cai quản Ma giới trên, nên có phần ghi lòng tạc dạ những gì mình đã đọc được từ vị này
Sao tự nhiên lại quên mất tên người đứng đầu Ma giới rồi nhỉ? Để xem lại đã nào... Là ai... Tên gì nhỉ...?
Họ Vưu thì phải?
Vưu... Vưu Tử...
Vũ Tử Khánh!
Hoàng nghĩ xong lắc đầu mình một cái thật mạnh. Sao cậu có thể quên tên người này được nhỉ? Đúng rồi, người đứng đầu Ma giới chính là Vưu, à không không, Vũ Tử Khánh.
Theo như lí thuyết mà nói, nơi Hoàng đang ở gọi là Dương Gian, hay có cách gọi khác là Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-doi-muoi/1671130/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.