Cô gái kia rời đi, chỉ còn mỗi hai người con trai đứng với nhau. Hoàng cùng Vương đầu đất nói mấy câu vớ vẩn, một lát sau Mai cũng có mặt.
"Nay vào nhà tôi chơi nhé?"
"Ừ. Vào chứ."
Mai nhìn thái độ của Hoàng, rồi gật đầu với Vương. Không vào lúc này kiểu gì cũng phải vào lúc khác. Đã từng biết qua, Vương rất cứng đầu và quả quyết khi làm những việc mình muốn.
"Hai người ngồi đi, đợi tôi xuống dưới nhà rót nước. Bố mẹ tôi đi làm cả rồi, còn mỗi mình ông bà đang ở đằng sau nhà thôi."
"Ừ. Được rồi, không cần nước đâu."
Hoàng xua xua tay, bày vẽ quá.
"Như thế sao được. Ha ha."
Vương vừa nói vừa chạy xuống dưới bếp, hình như gặp ai, hai người phía trên nghe loáng thoáng được cuộc đối thoại.
"Ai vậy Vương?"
"Bạn của con bà ạ. Đang ngồi trên nhà. Bà vào phòng nghỉ đi, không lại mệt."
"Bạn của Vương hả, lâu lắm rồi mới thấy con dẫn bạn về nhà. Để bà lên nói chuyện với bạn."
Tiếp đến là tiếng cười hà hà của Vương, cũng tiếng bước chân chậm chạp đi lên phía trên. Đoán chừng là bà nội của Vương, hai người Hoàng Mai ngồi ngay ngắn lại trên ghế.
"Con chào bà ạ."
"Chào các con. Tới chơi với Vương đấy à?"
"Vâng ạ."
"Hoàng với Mai phải không? Dạo này bây lớn quá, bà không nhận ra."
"Dạ? Bà nhớ mặt bọn con ạ?"
Cả Mai cả Hoàng đều giật mình. Trí nhớ của người già thật kinh khủng.
"Nhớ chớ làm sao không nhớ. Con Mai có mắt bồ câu, thằng Hoàng có cái mũi thẳng. Đứa nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-doi-muoi/1671088/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.