Cả Liên lẫn Sen nhất thời ngẩn người không biết chuyện gì đang xảy ra.
"Con Liên còn không mau ra khỏi lán? Muốn thằng trên giường nhìn thấy mày mà hộc máu ra thêm lần nữa à?"
Thầy Liên quát lên, làm Liên vội vàng ngơ ngác chạy ra ngoài.
"Sen lại đây thầy bảo, đỡ thằng Long lại."
Sen nghe lời thầy, chạy tới chỗ Long đang máu me đầm đìa trên mặt hồi nãy.
Thầy Liên dựng thẳng người Long lên, dùng tay kiểm tra tất cả các mạch máu trong người, cuối cùng mở phanh lồng ngực của anh, phát hiện ấn kí dù là ban ngày nhưng phát sáng đỏ rất mạnh.
"Ôi..."
Sen ngồi bên cạnh đỡ Long thấy một màn này không khỏi hét lên.
"Đặt cậu ta xuống giường đi, lại chỗ Lâm xem thế nào."
Lâm nãy giờ đứng một bên, rất muốn giúp nhưng lại phát hiện cả người đau nhức quay cuồng, đến cả mở miệng cũng không mở được, bản thân thì bủn rủn hết chân tay.
"Cậu ta đã tiếp cận với tà khí rồi."
Thầy Liên lầm bầm, nói đoạn lấy tay mình, rạch một đường máu nhỏ, đưa lên miệng Lâm.
Cái... Cái gì? Uống máu sống?!?
Sen thấy một màn này không khỏi buồn nôn, cô run rẩy đứng bên cạnh, lại nhớ tới hồi nãy Liên có nói với mình máu của pháp sư có thể trừ được tà khí.
"Lát nữa con lại phải mất công lập bàn làm lễ như hồi tối rồi."
Thầy Liên quay lại nhìn Sen dặn dò, Sen gật đầu.
"Con biết rồi ạ. Giờ con đi chuẩn bị ngay đây. Thế tay của thầy có cần băng lại không ạ?"
"Không cần không cần, vết cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-doi-muoi/1671039/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.