Ian nhanh chóng chứng minh bản thân mình rất được việc.
Chỉ trong vòng hai ngày, hắn đã quen thuộc với mọi thứ trong lô-cốt. Hắn biết pháp sư áo đen thích tàng trữ đồ ở đâu, trình tự bày biện sổ sách ra sao, khi nào thì y không muốn bị người khác quấy rầy, trà y uống thì phải thêm bao nhiêu đường.
Hắn thậm chí còn từng thử nấu cho pháp sư một bữa ăn.
Nếu đổi lại là người khác chu đáo như vậy, Caius có lẽ sẽ nghi ngờ liệu mình có bị hạ độc không. Tất nhiên, chuyện hạ độc là chuyện đi ngược lại với đạo đức của một Thánh chiến Hiệp sĩ. Thế nhưng pháp sư vẫn sẽ dè chừng kiểm tra đồ ăn trước.
"Tại sao?" Xác nhận hết thảy đều an toàn, y mới cầm dĩa lên.
Đối phương mỉm cười đứng sang một bên, cũng không để bụng sự cảnh giác của y.
"Vì ta thấy ngài lúc nào cũng chỉ ăn một món." Ian trả lời.
Nói một cách lịch sự thì là vậy. Trên thực tế, mỗi khi đã vào guồng công việc, pháp sư sẽ luôn đơn giản hóa bữa ăn của mình. Mỗi khi bận rộn, y sẽ chỉ ăn bánh mì và súp.
"Bị một giáo sĩ khổ tu đánh giá thế quả đúng là chuyện vi diệu." Caius nói.
Y nhanh chóng ăn hết phần ăn của mình.
Vốn y tưởng rằng đây chỉ là chút tâm huyết dâng trào của bệnh nhân đang dưỡng thương —— hay là 'báo ơn' ta? —— Nhưng đến ngày hôm sau, pháp sư vừa ngái ngủ xuống lầu, y lại thấy phòng bếp và phòng khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-ao-den/3403676/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.