Pháp lực trong bản nguyên cạn kiệt, toàn thân mệt mỏi, gần như không cử động nhưng kẻ địch vẫn đứng đó, nụ cười điên dại vang lên, chậm rãi tiến lại gần cùng sát khí nồng đậm.
Trần Phong mở bừng mắt, mồ hôi chảy ra như tắm, ướt đẫm lưng áo, đầu vẫn còn đau sau khi tỉnh dậy từ cơn ác mộng.
Dần lấy lại ý thức, cậu thở ra một hơi dài. Cơ thể hơi đau nhức nhưng cậu có thể cảm nhận rõ ràng được các vết thương trên cơ thể bắt đầu có dấu hiệu hồi phục.
Sau khi phế Đổng Hùng, cậu cũng mất đi tỉnh táo mà ngã gục xuống, được ai đó đỡ lấy nhưng cậu không kịp nhìn mặt mà lập tức ngất đi.
Lúc này cậu đang nằm trên một chiếc giường được trải chiếu đàng hoàng, thậm chí còn có cả một tấm mền mỏng. Cơ thể cậu được băng bó và điều trị hết sức cẩn thận.
Thanh niên mỉm cười. Có vẻ mọi chuyện đã kết thúc, hiện tại không còn nguy hiểm nào nữa. Yên trí như vậy một lát, cậu mới bắt đầu quan sát chung quanh.
Đây là một phòng ngủ nhỏ. Từ cửa nhìn vào có một chiếc tủ đứng. Cạnh đó là cửa sổ và bàn làm việc. Ánh nắng từ bên ngoài chiếu vào khiến cậu hơi nheo nheo mắt.
Bên phải giường, một cô gái đang ngồi đọc sách. Như nhận thấy ánh mắt của cậu, nàng quay lại nhìn, nhanh chóng nở ra một nụ cười:
– Huynh tỉnh rồi!
Trần Phong nhận ra giọng nói và khuôn mặt ấy. Hơi ngạc nhiên một chút, cậu hỏi:
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-menh-thien-ton/2839290/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.