Linh Nhi ngồi một mình trong phòng Trần Phong, vẻ mặt cực kỳ sốt ruột. Sáng mai hội săn thú sẽ bắt đầu khởi tranh mà khuya rồi vẫn không thấy mặt mũi cậu đâu cả.
– Thời gian ta qua cực khổ tu luyện như vậy đúng ra hôm nay phải về dẫn ta đi chơi mới phải chứ! Vậy mà lại trốn biệt tích đi đâu mất!
– Ta xin lỗi mà!
Cửa phòng mở ra, một bóng người bước vào. Dựa vào thực lực của bản thân hiện tại, Linh Nhi dễ dàng nhận ra Trần Phong đã tinh tiến vượt bậc, bất quá đó không phải vấn đề ở đây:
– Huynh nghĩ chỉ cần xin lỗi thì ta bỏ qua ngay hay sao?
– Vậy muội muốn ta phải làm gì?
Trần Phong cười khổ. Tiểu công chúa Linh Nhi đôi khi cũng thật khó chiều a! Cô nàng cười khì, nắm lấy tay cậu:
– Đi, ta dẫn huynh tới một nơi!
Thiên địa bình yên, cây cỏ nhẹ nhàng đung đưa trong gió. Mặt trăng đêm nay tròn vành vạnh, chiếu tia sáng dịu dàng xuống mặt hồ. Trên bãi cỏ, đôi trai gái ngồi cạnh bên nhau chuyện trò. Trần Phong cảm thán:
– Lâu nay vẫn biết Thiên Hoa Vũ giới rất đẹp nhưng ta không nghĩ là lại đến mức này!
– Đúng không? Đây là nơi yêu thích của ta ở ngoại tông đấy. Ta chưa có kể với ai khác ngoài huynh đâu.
– Thật vậy? Thế trước giờ muội đến đây một mình à?
– Ngắm cảnh đêm một mình, nghe tâm trạng thế còn gì!
Trần Phong nghe vậy thì cũng có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-menh-thien-ton/2839271/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.