Sau khi sử dụng đan dược, các vết thương của mọi người nhanh chóng hồi phục. Nghỉ ngơi ổn định một chút, Trần Phong ba người tiễn Huyền Lương ra gần bìa rừng, anh cần phải trở về gấp, không thể nán lại lâu hơn.
– Cảm ơn mọi người đã giúp ta!
Huyền Lương chắp tay, cười nói. Hai cô gái gật đầu đáp lại. Bọn họ đối với anh ta cũng là có hảo cảm. Trần Phong hỏi:
– Trần phủ vẫn bình yên chứ?
– Mọi người đều ổn, đệ đừng lo!
Huyền Lương nói, đặt tay lên vai thanh niên trước mặt. Anh đương nhiên hiểu tâm sự của cậu hiện tại, tuy nhiên cũng chỉ biết nói như vậy. Ngày ấy cậu ra đi quả thực đã xảy ra khá nhiều chuyện, chỉ hi vọng khi trở về, Trần phủ sẽ được đoàn tụ an yên.
– Giúp ta gửi lời hỏi thăm đến họ nhé!
– Được, ta sẽ làm!
Trần Phong gật đầu, chắp tay:
– Bảo trọng!
– Bảo trọng!
Huyền Lương từ biệt, rời đi. Trần Phong nhìn theo, có chút ngậm ngùi. Lắc lắc đầu vài cái, cậu quay lại nhìn Đan Hà và Linh Nhi:
– Bây giờ chúng ta làm gì?
Săn thú hội sắp đến ngày cuối cùng, các bang hội lúc này đều khẩn trương chạy đua cùng thời gian. Đan Hà mỉm cười:
– Đôn đốc các thành viên một chút đã!
Ba người gật đầu rồi nhanh chóng di chuyển. Hai giờ sau, họ tập trung với các thành viên trong bang. Kỳ này mọi người thu về được vô số linh thảo, cùng với những tinh thạch ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-menh-thien-ton/2839266/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.