Cả đội tiến vào cổng điện. Dù ngay tại rìa ngoài thôi bọn họ cũng dễ dàng cảm nhận được pháp lực phong hệ tinh thuần dồi dào tuôn chảy.
– Tuyệt quá!
Trần Phong khẽ than. So với nơi này, tầng tháp tối đa mà cậu từng đến được tại Phong tháp thật chẳng đáng nhắc tới. Mặt khác, điện chúc phúc này hoàn toàn không gây ra bất cứ áp lực nào lên cơ thể. Ngô Hân đoán được suy nghĩ của cậu, cười nói:
– Đệ sẽ không muốn chịu uy áp ở nơi này đâu. Ta biết thân thể đệ rất mạnh nhưng để có thể thoải mái mà vượt qua nó, ít nhất phải đạt tới Pháp Vương cảnh. Nơi này phân ra làm các nguyên tố điện, là để dành riêng cho đệ tử các hệ đó sử dụng. Ví dụ đem mấy tên Hỏa tháp ban nãy vào đây, bọn chúng sẽ bị ép cho ra khỏi Thiên Huyền giới ngay lập tức.
Thanh niên cười nhạt. Hóa ra là như vậy, cơ chế này gần như có thể nói là tuyệt đối rồi. Pháp Vương cảnh giới không phải thứ mà đệ tử thông thường như bọn họ có thể đạt đến dễ dàng như vậy.
Mọi người cùng nhau tiến vào điện. Nơi này được xây dựng khá thoáng đãng. Có tất cả tám cột chống mà một mái vòm rộng lớn. Chính giữa điện là một bức tượng được điêu khắc cầu kỳ, tinh xảo, hoàn hảo đến từng chi tiết. Đó là một mỹ phụ tóc dài têm cánh phượng, bà mặc võ phục bó sát, sau lưng đeo một thanh trường kiếm. Nhìn biểu cảm trên khuôn mặt bà, Trần Phong giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-menh-thien-ton/2839201/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.