Trần Phong giao cho huynh đệ song sinh những việc hết sức khác nhau. Thiên Y thì được y đưa cho một loạt pháp lực đan, dặn ở yên trong phòng trại trưởng mà tập trung luyện hóa, đến khi nào đột phá lên hư cảnh hậu kỳ mới được nghỉ.
Nhìn thấy đống đan dược mà từ hồi sinh ra đến giờ tưởng tượng cũng là không dám, vị nhạc công nhất thời không nhịn được mà than lên một tiếng. Sự cách biệt đẳng cấp của sư phụ cậu với thế giới cậu sống lâu nay thực sự cậu không nghĩ ra từ ngữ nào để mà mô tả.
Mặt khác, sau khi kiểm tra những nơi cất giữ vũ khí, khu vực luyện tập,… xong thì pháp sư tóc bạc bảo Thiên Lạc tu sửa lại toàn bộ những chỗ đó, khi nào chưa hoàn tất thì chưa được tu luyện pháp lực hay luyện tập thực chiến. Lý do cần phải có người làm việc này là bởi những nơi quan trọng như vậy nhưng lại mục nát, hỏng hóc đến không thể tin được.
Chàng trai rồng sau khi nhìn thấy việc sư phụ giao cho mình thì gần như ngốc trệ không nói nên lời, trong lòng thậm chí còn có chút cảm giác ghen tỵ với đệ đệ mình. Tuy nhiên Thiên Lạc cũng biết rõ, những suy nghĩ của người luôn luôn vượt xa tưởng tượng của cậu, vậy nên cũng cần cù làm việc mà không than thở lấy một tiếng.
Thiên Y thì không nói, vì cậu ta còn chưa có cơ hội được xuất hiện trong trí nhớ của mọi người thì đã ở nguyên trong phòng trại trưởng, nhưng đối với Thiên Lạc, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-menh-thien-ton/2838900/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.