Chương trước
Chương sau
Trần Phong dẫn đầu đoàn người trở về doanh trại Hỏa Thung, đám quận trưởng không ai dám nói gì, còn các sư đoàn trưởng thì cực kỳ áp lực khi đi cùng người đứng đầu quân đoàn Hắc Diệm. Hoàn Nhan Phúc có chút hào hứng, hỏi:

– Ngươi nói thú triều xuất hiện vốn là do một bảo vật có tác dụng như một điểm truyền tống, mà năng lượng kỳ dị ở Hỏa Ngục cũng là do nó tỏa ra?

– Không sai, chỉ cần phá được nó, thú triều chấm dứt, mà không gian chung quanh cũng được bao phủ trở lại bởi pháp lực.

– Nhưng làm thế nào mà hai loại lực lượng có thể chuyển hóa qua lại đơn giản như vậy, theo lẽ thường không phải sẽ cần mất một khoảng thời gian để năng lượng kia loãng đi, trong khi pháp lực nồng đậm lên sao?

– Ta không thể trả lời chính xác câu hỏi đó, nhưng theo như ta cảm nhận, năng lượng Hỏa Ngục bản chất cũng giống với pháp lực. Có lẽ bảo vật kia có tác dụng như một thứ bẻ cong cấu trúc của năng lượng, thiếu đi nó, lực lượng chung quanh liền trở về trạng thái nguyên gốc.

Pháp sư tóc bạc nói, nhưng không chỉ những cao tầng của các quận nhíu mày nhìn y, mà đến cả hai người đứng đầu quân đoàn cũng có chút kinh ngạc. Nam tử bận hắc y hỏi:

– Ý ngươi là sao?

Phong Hiệp nhìn hắn, chợt vỡ lẽ ra vài thứ. Điều mà y nói là những kiến thức mà gần như chỉ có sư phụ và y biết, theo đó thì ngay cả những nhân vật, thế lực hàng đầu lục địa cũng cần phải suy ngẫm, tướng tá thấp bé như những người này hiển nhiên không cách nào hiểu được. Suy nghĩ một hồi, y nói:

– Ngươi có thể hiểu đơn giản, đó là năng lượng Hỏa Ngục thực ra chính là pháp lực của chúng ta, nhưng bị thứ kia biến đổi, mất đi nó thì pháp lực sẽ trở lại bình thường.

– Ra là vậy!

Quân đoàn trưởng càng lúc càng đem ánh mắt thú vị hơn nhìn Trần Phong, trong lòng cảm giác muốn trọng dụng tăng thêm không ít. Hắn cảm nhận được, y không đơn giản, bất kể là phương diện pháp lực, linh hồn lực, nhục thể hay tâm cơ cũng vậy. Mà ở phía đối diện, pháp sư tóc bạc cũng có những đánh giá nhất định với hắn, lên tiếng:

– Ta có thể đề xuất với ngươi một chuyện không?

– Cứ nói, ta sẽ cân nhắc!

– Những quyết định của ta sẽ có hiệu lực ngay tức thì, thay vì phải đợi quận trưởng thông qua!

Hắc y nam tử đột nhiên dừng lại, khiến cho đoàn người phía sau không hẹn mà cùng lui lại vài bước, trong lòng họ dù là ai cũng xuất hiện cảm giác sợ hãi. Tên sư đoàn trưởng kia vậy mà dám đưa ra một lời đề xuất bá đạo như vậy, hẳn là không còn quý trọng cuộc đời nữa rồi. Nhưng quân đoàn trưởng ngược lại với họ, không hề cảm thấy quá khó chịu, chỉ là nhìn thân ảnh trước mặt hắn, hỏi:

– Lý do?

– Triệu Thiên Sơn làm việc chậm chạp, suýt chút nữa lỡ mất việc lớn. Cụ thể, sư đoàn Hỏa Thung cần có viện trợ để có thể đảm bảo ổn định thể trạng và tinh tiến vững chắc nhưng lại không có bất kỳ tiếp ứng nào. Để có thời gian cho các binh sĩ nghỉ ngơi, ta đã phải một mình chống chọi với vô số quái vật trong thời gian dài.

Phong Hiệp nói. Trong thư gửi đến mọi người, y đã giải thích hậu quả của việc phá bỏ viên pha lê chính là kẻ địch kéo đến liên tục, thay vì có quy luật như trước, hoàn toàn không đề cập đến biến dị mà y gặp phải đêm đầu tiên đến. Với việc đây là sự kiện vạn năm chưa từng xảy ra, bọn họ chỉ có chứng kiến tận mắt mới có thể tin tưởng, nhưng với những gì đã diễn ra cho đến giờ, y dám chắc bọn họ đã bị lung lay không ít.

Tuy nhiên vấn đề ở đây cũng không phải chỉ đơn giản như vậy, và quả nhiên, vị quân đoàn trưởng không làm y phải thất vọng. Hắn sau khi trầm mặc một chút thì nhếch miệng nói:

– Cũng được, dù sao ngươi cũng là kẻ biết ra quyết định!

Đoàn người cứ thế trở về doanh trại Hỏa Thung, không ai nói thêm gì. Khi bước vào cổng, Khúc Hạo nhíu mày:

– Tín hiệu báo động đâu? Không phải ngươi nói quái vật tấn công liên tục sao?

– Cứ đi đã!

Trần Phong mỉm cười, dẫn bọn họ hướng tới tường thành biên giới. Trên đường, các quan chức cấp cao đều có ngó nghiêng quan sát cấu trúc doanh trại của y một chút, nhưng không ai có thể bày ra thủ đoạn hay âm mưu nào, khi mà nhất cử nhất động của họ đều nằm trong tầm mắt của y. Cuối cùng, khi tất cả đều đã phóng tầm mắt của mình được tới Hỏa Ngục, y nói:

– Mời!

Pháp sư tóc bạc tránh qua một bên, quan sát những gương mặt đang há hốc miệng vì kinh ngạc. Sư đoàn do y lãnh đạo đang chiến đấu, chặn đứng đội quân quái vật hùng mạnh ở ngoài phạm vi của pháp thuật báo động một chút, mà dù là ai cũng không cần đến những trang bị bảo hộ khỏi năng lượng Hỏa Ngục. Hắc y nam tử tiến tới trước, đưa tay ra vượt khỏi biên giới, miệng thán phục:

– Quả là không hề có sự xâm hại nào đến cơ thể, nồng độ pháp lực không những thế còn khá dày đặc.

Những người còn lại nghe thấy cũng là bước lên kiểm chứng, không hẹn mà cùng than thầm một phen. Vậy là vị Trần đoàn trưởng này không phải nói miệng, mà thực sự đã làm được một điều phi thường vạn năm qua không ai làm được. Nếu đã thế, những gì y cam kết hẳn là có thể dễ dàng thực hiện.

– Nói ta nghe rõ hơn về kế hoạch của ngươi đi!

Vị quân đoàn trưởng nói, giọng đã không giấu được hứng thú. Phong Hiệp khẽ cười:

– Ta đã mở ra một không gian mà chúng ta có thể tồn tại, vậy trước hết phải củng cố nó, đảm bảo chắc chắn không bị mất đi. Để làm được, ta sẽ cho xây tường thành bao quanh, cứ mở đến đâu xây đến đó, phạm vi không chỉ là bên ngoài địa phận quận Hỏa Thung mà sẽ cả hai quận Dương Nhiên và Hoàng Sam, thậm chí đến khi chúng ta đủ mạnh có thể mở rộng đến cả địa phận của quân đoàn Hắc Diệm. Đây cũng là lý do mà ta đề xuất cấp quân cho cả hai sư đoàn Dương Nhiên và Hoàng Sam.

– Đó là một ý tưởng khá hay, tuy nhiên làm thế nào ngươi xây dựng được tường thành khi mà kẻ địch cứ kéo tới liên miên như vậy? Kể cả có thêm quân thì các ngươi vẫn không đủ nhân lực, đó là điều có thể chắc chắn.



Hắc y nam tử nhíu mày. Hắn rất quan tâm đến kế hoạch của Trần Phong, bất quá điều hắn chỉ ra chính là điểm yếu chí mạng khiến cho mọi thứ chỉ trở thành ước muốn. Tuy nhiên ngược lại với sự bi quan của hắn, pháp sư tóc bạc hết sức bình tĩnh:

– Ta có cách, nhưng tạm thời chưa thể cho ngươi biết được. Ngươi cũng biết đấy, nói trước bước không qua.

– Chỗ ta không có câu nói này!

Vị quân đoàn trưởng nói, hơi nheo mắt nhìn Phong Hiệp. Hắn không phải không muốn tin y, khi mà những gì trong kế hoạch của y có thể giúp hắn rất rất nhiều, bất quá những gì hắn biết về y là chưa đủ để có thể vô tư giao một nguồn tài lực lớn cho y toàn quyền sử dụng. Đây đối với hắn vẫn là một canh bạc không hề nhỏ.

Mọi người căng thẳng chờ đợi. Ai cũng biết nếu như lúc này hắn ta đồng ý, vị trí của Trần Phong sẽ là cao nhất trong chín huyện của tỉnh Hắc Diệm. Nhưng không ai có thể lên tiếng, vì chuyện trọng đại cỡ này không phải thứ họ có thể quyết định.

Pháp sư tóc bạc không hoàn toàn cảm thấy thoải mái như trước. Nếu như y không được công nhận ngay bây giờ thì không phải y không có cách để giải quyết, chỉ là sẽ thêm một chút thời gian và công sức. Theo đó thì y rất mong kế hoạch của mình tiếp tục thuận lợi.

Hắc y nam tử thở ra một hơi thật dài, sau đó trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cười nói với Phong Hiệp:

– Dù sao ngươi cũng là người đầu tiên chứng minh lấn chiếm Hỏa Ngục là có thể, đánh cược vào ngươi tính ra cũng là có chút khả năng, phải không?

– Nếu đã như vậy ngay chiều nay liền bắt đầu luôn đi!

– Được, ta sẽ cho người sắp xếp! À, nhân tiện, ta là Đinh Sự!

Hắn bắt tay với Trần Phong, sau đó dẫn đầu các cao tầng rời đi. Pháp sư tóc bạc tiễn họ ra tận cổng rồi mới trở lại chiến trường. Y một mạch đi tới tuyến đầu, sau đó một chiêu xử gọn toàn bộ đám quái vật trong phạm vi chục trượng xung quanh binh sĩ của mình. Xong xuôi, y nói với Gia Luật Khang:

– Ngươi cho mọi người rút lui, nghỉ ngơi đồng thời làm việc với đám người ta chuẩn bị thương lượng được. Chia họ thành các trung đoàn hợp với lực lượng của ta hiện tại, chuẩn bị cho các nhiệm vụ sắp tới. Mọi chuyện ở đây bây giờ cứ giao lại cho ta.

– Rõ!

Vị sư đoàn phó lập tức tuân lệnh, lui quân. Thời gian họ chiến đấu chưa kéo dài quá lâu, vì vậy mà dù phải đối phó với đám quái vật hùng mạnh hơn hẳn những gì họ phải chiến đấu trong quá khứ nhưng thực lực không giảm quá nhiều. Quãng nghỉ cần có theo đó cũng là ngắn hơn, nếu như có bất kỳ vấn đề nào xảy ra họ có thể dễ dàng giải quyết hơn.

Phong Hiệp nhẹ nhàng ngồi xếp bằng xuống, như mấy ngày trước tỏa pháp lực ra chung quanh kiểm soát năng lượng môi trường. Y đoán kẻ đang đấu trí với mình tại Hỏa Ngục này không sớm thì muộn cũng sẽ cạn tài nguyên, không thể giữ cái kiểu tấn công ồ ạt này quá lâu như vậy. Lý do là bởi bọn chúng không chỉ phải tấn công mình cái quận Hỏa Thung nho nhỏ này mà là toàn bộ đường biên giới Đại Viêm.

Và quả nhiên, y không sai, khi mà chỉ chừng một ngày sau, không có thêm bất cứ con quái vật nào xuất hiện sau khi con cuối cùng bị y hạ sát. Ngồi đợi thêm nửa canh giờ nhưng không xảy ra cơ sự gì, Trần Phong chậm rãi đứng dậy, trở về thành trì. Gia Luật Khang đang đứng đợi y ngay tại bức tường biên giới, vẻ mặt có vẻ khá phấn khởi. Y hỏi:

– Đã xong hết rồi?

– Đúng vậy, mọi binh sĩ đều đã được thiết quân luật, có tiểu đội của mình.

– Cấp bậc trong sư đoàn có thay đổi gì không?

– Dựa theo thực lực và biểu hiện ngoài chiến trường thì hiện đã có tất cả ba sư đoàn phó là tại hạ và hai người cũ. Trung đoàn trưởng được bổ sung Thiên Lạc và Lý Hồng. Đối với Thiên Y, cậu ấy hiện là trung đoàn phó, nhưng thực chất thì địa vị trong lòng mọi người không thua kém các trung đoàn trưởng khác là bao.

– Tập trung bọn họ đến phòng sư đoàn trưởng càng nhanh càng tốt.

Pháp sư tóc bạc nói rồi về phòng trước chuẩn bị, trong khi vị sư đoàn phó rời đi theo lệnh. Phong Hiệp đặt bảy chiếc ghế xung quanh bàn làm việc, đồng thời trải ra một tờ giấy khá rộng, che đi gần hết mặt bàn. Sau đó y phác thảo ra một bức tường thành đơn giản, không được ghi chú bất cứ thông tin gì. Vừa làm xong thì tiếng gõ cửa cũng vang lên, y nói:

– Vào đi!

Cánh cửa mở ra, bảy bóng hình lần lượt bước vào, ngồi xuống mấy vị trí mà Trần Phong đã định sẵn. Đợi mọi người yên vị đâu đấy, y bắt đầu:

– Các ngươi cũng đã biết, để ổn định doanh trại và dần dần mở rộng biên giới Đế Quốc, chúng ta sẽ cần phải xây tường thành bao quanh. Việc ta tập hợp các ngươi đến đây chính là để lấy ý kiến của các ngươi về cách chúng ta sẽ xây nó. Theo tất cả, đâu là điều mà tường thành sẽ cần để có thể hỗ trợ cho các chiến dịch của chúng ta trong tương lai?

Các nhân vật cao tầng trong phòng cùng cau mày suy nghĩ. Họ đều hiểu những gì mà vị sư đoàn trưởng đang đề cập, và trí não của họ đang làm việc nghiêm túc, sắp xếp những kiến thức họ có lại để đề xuất được ý tưởng tốt nhất có thể. Một lúc sau, Thiên Lạc lên tiếng:

– Con nghĩ chúng ta nên có một lớp màn năng lượng bọc quanh tường thành. Thứ này có thể tự động hấp thu pháp lực trong vùng đất chúng ta đã có được để luôn ở trạng thái tốt nhất, và đồng thời ngăn chặn sự lan vào của nguồn năng lượng Hỏa Ngục.

– Có thể cho nó một lượng đủ mạnh để hỗ trợ chống đỡ những tác động năng lượng bên cạnh hấp thụ tác động vật lý hướng tới nó nữa.

Thiên Y bổ sung, hoàn toàn đồng tình với đại huynh của mình. Pháp sư tóc bạc ghi chú những gì huynh đệ họ đề xuất vào trong tờ giấy, sau đó hỏi:

– Hai cậu có thể đảm nhiệm phần này chứ?

– Bọn con sẽ cần nghiên cứu thêm một chút, nhưng khả năng cao là sẽ làm được.

Các cao tầng cảm thán trước sự tự tin của họ. Hai người này tuy còn trẻ nhưng những gì mà họ biết trong kiểm soát năng lượng không những không thua kém mà còn phần nào vượt trội hơn cả họ. Lý Hồng thì vốn quen với chuyện này rồi nên không bận tâm quá, vẫn tập trung ngẫm nghĩ về ý tưởng của mình. Một lúc sau, hắn nói:



– Tiểu nhân nghĩ chúng ta có thể thêm một ma thuật tấn công vào tường thành, trong trường hợp kẻ địch muốn công kích chúng ta. Cụ thể, khi bọn chúng tiếp cận, chúng ta khó có thể phát huy hết sức mạnh của các ma pháp tầm xa, vậy ta sẽ dùng phép thuật tầm gần, tạo ra vô số những bãi chông phóng lên từ mặt đất phía trước hoặc những lưỡi đao, ngọn giáo phóng ra từ tường thành.

– Ngươi có thể thiết kế chúng không?

– Tiểu nhân cần bàn thêm với Hỏa Thiên huynh đệ, nhưng hẳn là ổn thưa đại nhân!

Hắn nói, vẻ mặt hết sức chắc chắn khiến đám người Gia Luật Khang rất ấn tượng. Những người mà vị tân sư đoàn trưởng của họ tập hợp được quả là tài năng và quyết đoán, nếu đã như vậy họ cũng không nên tiếp tục ngồi yên nữa. Vị trung đoàn trưởng còn lại trong phòng lên tiếng:

– Tiểu nhân cũng muốn bổ sung về ma pháp công kích như Lý Hồng nhưng là tầm xa thay vì tầm gần. Chúng ta có thể thiết lập hệ thống tự động kết hợp với hệ thống kết nối với pháp sư, những người đứng ở vị trí cố định bên trong tường thành nhưng vẫn có tầm nhìn rõ ràng bên ngoài.

– Ngươi chắc chắn về nó?

– Vâng!

Hắn gật đầu nói. Phong Hiệp lập tức bổ sung hệ thống công kích này cho bản phác thảo trên bàn. Lúc này bản vẽ đã có thêm không ít những thông tin, độ phức tạp theo đó tăng lên không ít. Một vị sư đoàn phó nhìn nó, nói:

– Tiểu nhân có một chút hiểu biết về cấu trúc các công trình quân sự từ xưa đến nay, ngài có thể để tiểu nhân thiết kế kết cấu làm nên tường thành, đồng thời kết hợp chúng với bức màn năng lượng mà huynh đệ song sinh đề xuất.

– Ngươi làm cụ thể ra đây luôn đi!

Trần Phong chỉ vào bản thiết kế, khá hào hứng với ý tưởng của người nọ. Hắn lập tức làm theo, từng chi tiết về những gì nãy giờ mọi người nói đều được chỉnh lại sao cho ăn khớp, phối hợp hoàn hảo với nhau. Vị sư đoàn trưởng khá ấn tượng với tài năng của hắn, hỏi:

– Ngươi tên gì?

– Tại hạ là Đinh Nham Triết thưa ngài.

– Ngươi sẽ có vai trò quản lý chủ đạo trong nhiệm vụ này, thế nào?

– Tạ đại nhân!

Nham Triết vội vàng chắp tay nói, hết sức mừng rỡ. Gia Luật Khang cũng hài lòng với hắn, đồng thời thán phục hơn với cách làm việc của pháp sư tóc bạc. Hắn nói ra ý tưởng của mình:

– Tiểu nhân cũng có một đề xuất. Lớp năng lượng bao bọc nên được bao trùm cả lên bầu trời và sâu xuống mặt đất bên dưới, thay vì chỉ đơn giản xuất hiện ở tường thành. Mặt khác, nó sẽ có một bộ trữ năng lượng đặt ở trung tâm thành, đề phòng nhận phải công kích quá mạnh mẽ đột ngột xuất hiện. Bộ trữ này thậm chí còn có thể liên kết với các pháp sư phòng thủ, đề phòng trường hợp xấu nhất, khi mà toàn bộ năng lượng trong đó đã cạn thì các pháp sư có thể trích một phần nhỏ pháp lực của mình để lập tức bổ sung. Chỉ cần mỗi người một ít, cả sư đoàn có thể tạo nên một lớp năng lượng mới vô cùng cường hãn.

– Rất tốt!

Gia Luật Khang mỉm cười trước lời khen, trong khi Nham Triết bổ sung bộ trữ như ý tưởng của hắn. Phong Hiệp nhìn người cuối cùng, từ đầu đến giờ vẫn chưa nói gì. Y không thúc ép, kiên nhẫn đợi hắn hoàn thiện suy nghĩ của mình. Một hồi sau, hắn mới nói:

– Thứ lỗi cho tiểu nhân nhưng trong kế hoạch của ngài có một điểm hơi khúc mắc.

– Ngươi cứ nói!

– Chúng ta dù đã đẩy lui được những đợt thú triều dồn dập kia, nhưng dù là trong quá khứ, thì thời gian dài nhất chúng ta có được cũng chỉ là một tuần. Chỉ chừng ấy xây dựng được một bức tường vững chắc bao quanh không gian chúng ta có đã là gần như bất khả thi, chưa kể đến những pháp thuật hỗ trợ. Và khi ấy, tình trạng binh sĩ cũng không phải đỉnh phong, chống đỡ với thú triều tiếp theo sẽ gặp rất nhiều khó khăn, hoàn toàn có thể xảy ra trường hợp một mình ngài giao chiến với chúng.

– Và ngươi đã có cách để giải quyết vấn đề này, phải chứ?

– Vâng, tiểu nhân đang tính đến chiến dịch tường thành di động.

Gần như tất cả mọi người trong phòng đều nhíu mày không hiểu hắn ta vừa nói gì nhưng Trần Phong thì hơi nhướn mày nhìn hắn:

– Ngươi tên gì?

– Tiểu nhân là Ân Thiên Vũ thưa đại nhân.

– Ý ngươi có phải là xây dựng các khối tường thành có thể di chuyển và lắp ráp lại với nhau, mở rộng từ từ không gian bao bọc bên trong?

– Chính là ý này thưa ngài, bằng cách đó chúng ta hoàn toàn có thể vững chắc mà mở rộng lãnh thổ, mặc cho kẻ địch có công kích vào lúc nào thì ta vẫn có đủ quân và đủ chắc chắn phòng ngự.

– Hai ngươi bổ sung bản phác thảo, sau đó cùng mọi người chuẩn bị tiến hành việc xây dựng đi! Ta phê duyệt những ý tưởng này!

– Rõ!

Các cao tầng vừa rời đi vừa bàn bạc, hướng tới chiến dịch lớn đầu tiên của sư đoàn Hỏa Thung. Pháp sư tóc bạc mỉm cười hài lòng. Y không phải chưa nghĩ tới những gì mà các thân tín của y đề xuất hôm nay, nhưng cái y muốn là phát triển đội quân của mình, không phải cái gì y cũng làm. Và cũng vì thế, sau hôm nay, y đã quyết định được những chuyện y cần phải làm ở đây trước khi lên cấp quân đoàn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.