Những vết bầm tím trên người, những vết bầm tụ máu dưới da, thậm chí cả tư thế kinh khủng khi bị phát hiện treo lơ lửng trên cây, tại thời điểm này đều được tiết lộ là giả.
Hoài Giảo cảm thấy khó tin, cậu kinh ngạc mở to mắt. Ánh mắt theo bản năng rơi xuống cổ tay hắn. Cậu nhớ lại lúc đó, xương cổ tay Tạ Tô Ngữ đã bị gãy, và Bạch Giác đã giúp hắn nối lại.
Tạ Tô Ngữ thấy thế, nhếch miệng cười, lắc lắc cổ tay: "Cái này sao?"
Hoài Giảo cắn môi dưới, gật đầu.
Ngay sau đó, một tiếng "rắc" vang giòn bất ngờ vang lên.
Cổ tay thon dài trước mặt đột ngột gập cong lại.
Như một màn biểu diễn, Tạ Tô Ngữ bẻ gãy tay mình ngay trước mặt Hoài Giảo.
Hoài Giảo sợ đến tái mặt, há hốc miệng, một lúc lâu không thốt lên lời nào.
"Hơi đau, nhưng còn chịu được."
Hoài Giảo cảm thấy mình như đang đối diện với một con quái vật. Tạ Tô Ngữ rõ ràng đang cười, nhưng Hoài Giảo vẫn cảm thấy rợn người, nổi hết da gà.
Đến khoảnh khắc này, Hoài Giảo mới cuối cùng hiểu ra cảm giác bất an và sợ hãi khó tả trong mỗi lần gặp mặt Tạ Tô Ngữ trước đây đến từ đâu.
Người trước mặt có tâm tư quỷ quyệt, thích thao túng người khác, giỏi ngụy trang, giỏi đóng vai nạn nhân.
Điều đáng sợ hơn là, cậu hoàn toàn không biết gì về hắn, nhưng hắn lại biết rõ mọi chi tiết về cậu.
Giống như lúc này.
"Nhưng cũng không quá mệt, dù sao chỉ cần trả một cái giá nhỏ là có thể biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-xinh-dep/4410746/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.