"Tôi...tôi..." Người kia dường như còn đang do dự vài giây, "Tôi với cậu ấy không thân..."
Nhưng ngay khi Trần Phong giơ đoạn gậy gỗ gãy lên trước mặt, mồ hôi lạnh trên trán nam sinh kia liền rơi lã chã, tay chân luống cuống móc điện thoại ra từ túi áo đồng phục.
Lúc mở khoá, cả bàn tay run lên từng nhịp.
Nhưng so với đôi tay đang run của cậu ta, thì còn có một người run hơn — chính là Hoài Giảo đang trốn trong buồng vệ sinh bên cạnh.
Cửa sổ phòng vệ sinh đóng kín, giữa trưa nắng oi ả, cậu ngồi thu mình trên nắp bồn cầu, mồ hôi từ sau cổ chảy xuống, làm ướt đẫm chiếc áo sơ mi trắng, dán chặt vào lưng, nóng đến khó thở.
【 Di động. 】
8701 nhắc nhở kịp lúc, khiến cậu đang khẩn trương đến phát hoảng nhanh chóng nhận ra một vấn đề rất lớn.
Ở phó bản, cậu gần như chưa bao giờ nghĩ tới việc dựa vào điện thoại. Các quy tắc phim kinh dị sớm đã dạy: điện thoại trong các trò chơi hoặc phim ảnh đều là vật trang trí, đến lúc quan trọng thì hoặc là hết pin, hoặc là mất sóng.
Cậu thậm chí còn quên mất mình có mang theo điện thoại. Trong tình trạng này, Hoài Giảo vô cùng hoảng hốt, không dám tạo ra chút tiếng động nào có thể thu hút sự chú ý từ bên ngoài. Cậu cắn chặt môi, gần như nín thở mà mò mẫm trong túi, tìm điện thoại.
【 Vì sao trên người tôi lại mang theo điện thoại chứ?! 】Cậu thầm gào.
Sau lưng tê rần, mồ hôi không ngừng thấm ướt vải áo. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-xinh-dep/4410730/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.