106
Edit: Cresent Munn
Sở Hành nhận ra mình không thể cử động đúng vào khoảnh khắc Hoài Giảo bước vào phòng.
Lẽ ra hắn nên sớm chuẩn bị tinh thần cho tình huống này. Trong ba đêm vừa qua, hắn đã cùng đồng đội người sói ra tay ba lần, vậy mà giờ đây lại bất giác mất đi sự bình tĩnh.
Thậm chí, hắn còn từng thảo luận với Hoài Giảo về những gì xảy ra trong trò chơi vào ban đêm.
Hắn biết rõ quy tắc: Những người chơi bị chọn vẫn có tri giác—nhưng hoàn toàn mất khả năng cử động.
Là người nắm rõ nhất cơ chế này, vậy mà khi nhìn thấy Hoài Giảo đứng nơi ngưỡng cửa, Sở Hành lại theo bản năng muốn ngồi dậy.
Nhưng thực tế là hắn vẫn bất động trên giường, ngay cả một ngón tay cũng không thể nhúc nhích.
Chỉ có thể trừng mắt, kinh ngạc nhìn cậu nhẹ nhàng bước vào phòng.
Hoài Giảo khẽ tựa lưng vào cửa, sau đó lặng lẽ khép lại.
Ánh đèn trong phòng sáng rực, chiếu rõ từng đường nét.
Khi Hoài Giảo ngẩng đầu, ánh mắt cậu lập tức chạm vào ánh mắt Sở Hành.
【Thì ra tóc thật sự xoăn à...】
Hoài Giảo thoáng mở to mắt, nói với 8701.
8701 bật cười khẽ.
Trên đường đến đây, tim Hoài Giảo đập dồn dập—mặc dù cậu vừa ngủ quên vì quá thả lỏng.
Kim đồng hồ trong phòng chỉ 12:50 rạng sáng.
Hoài Giảo bị 8701 đánh thức, cuống cuồng mặc bộ nữ vu phục phức tạp chỉ trong hai ba phút.
Lúc xỏ giày vào, cậu lại khựng lại vài giây.
Nhưng cuối cùng, cậu vẫn vội vàng chạy ra khỏi phòng, chỉ mang tất chân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-xinh-dep/4410720/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.