Một giọt nước nhỏ từ đỉnh nhũ thạch rơi xuống, lăn dài trên mu bàn tay của người đang ngồi dưới động.
Hoài Giảo cúi đầu, dùng ống quần lau đi.
Cậu không biết phải diễn tả tâm trạng mình lúc này như thế nào. Rõ ràng chỉ mười phút trước, khi còn đang trốn chạy khỏi sào huyệt quái vật, cậu vẫn luôn mong họ nhanh chóng tìm thấy mình.
Cậu đã nghĩ rằng khi họ cứu cậu ra khỏi hang ổ quái vật, có lẽ họ sẽ lo lắng dò hỏi xem cậu đã trải qua những gì, hoặc giống như trước đây, ôm lấy cậu an ủi vài câu. Thậm chí, họ còn có thể kể cho cậu nghe những nguy hiểm mà họ đã gặp phải trên đường tìm kiếm cậu.
Nhưng không, bây giờ bọn họ chỉ dùng giọng điệu mỉa mai để ép hỏi:
"Có lẽ em rất thích cảm giác được quái vật bảo vệ như một bảo bối đi?"
Giọt nước bị lau đi, để lại một vệt ướt mờ trên lớp vải. Hoài Giảo khẽ rũ mi, im lặng không nói gì.
Sự yên lặng kéo dài khiến Đan Trì, vốn đã sẵn tâm trạng bất ổn, càng thêm khó chịu. Hắn hiểu lầm sự im lặng của Hoài Giảo là đồng tình hoặc tránh né. Đứng trước mặt cậu, Đan Trì thở hắt ra, cố gắng kiềm chế cơn giận đang bốc lên trong lồng ngực.
Hắn muốn nhẫn nhịn, nhưng cảm giác ghen tị đang siết chặt cổ họng khiến hắn không thể nuốt xuống được.
Hoài Giảo chỉ cảm thấy bàn tay đang nắm lấy cằm mình trở nên chặt hơn. Cậu nhíu mày, định nghiêng đầu tránh đi.
Nhưng chỉ vừa mới cử động một chút, bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-xinh-dep/4410695/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.