Hắn vừa mới ngồi trên người Hoài Giảo hung hăng như một con cún điên, hết xoa lại nắn, buông ra hai câu đe doạ và đánh hơi cậu xong chớp mắt đã trở lại bình thường.
Hắn đứng thẳng dậy, khi đứng dậy còn đưa tay tóm lấy Hoài Giảo trên mặt đất.
Hoài Giảo bị hắn kéo ngồi dậy, tâm tình thất thường hỉ nộ ái ố của đối phương doạ cậu sợ, dù được đối xử cẩn thận cũng khiến cậu cảm thấy kinh hãi.
Hoài Giảo không dám đứng dậy hay đi lại.
Khi cậu ngồi trên thảm nhìn nghiêng, cậu có thể nhìn thấy chiếc ghế ban đầu cậu ngồi vốn đã nằm dưới chân Lục Văn trước khi trốn thoát, bây giờ đang nằm ở một nơi rất xa cạnh lò sưởi, chân ghế gỗ gãy tan tành, giống như bị người hung hăng đập nát.
Đưa mắt về phía trước, cậu nhìn thấy Trác Dật đang quay lưng vào lò sưởi, nửa thân trên khom xuống, tay chân vẫn bị trói chặt, sợi dây quanh người dường như là thứ duy nhất nâng đỡ anh. Hoài Giảo ngơ ngác nhìn y, Trác Dật cũng đồng thời ngẩng đầu nhìn cậu.
Máu đỏ sậm dính trên vầng trán ẩm ướt của anh, để lại những vết hằn gớm ghiếc trên khuôn mặt tuấn tú của đối phương.
"Trác Dật..." Hoài Giảo run rẩy gọi hắn, môi run run.
Hoài Giảo có thể tưởng tượng sau khi cậu trốn thoát Hình Việt đã tức giận như thế nào.
"Em gặp được chủ nhân của căn nhà dưới chân núi à?" Trác Dật vì vết máu mà nheo mắt lại, nhìn Hoài Giảo không hề trách móc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-xinh-dep/2382793/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.