Chương trước
Chương sau
Vào mùa đông, cơm tối cũng tương đối dễ giải quyết, Tần Luật lôi kéo Hướng Trạch đi siêu thị mua gia vị, trực tiếp ở nhà ăn lẩu một lần nữa.
Hướng Trạch cầm cái mâm gắp thức ăn bỏ vào trong nồi, Tần Luật cầm điện thoại di động nói nhất định phải chụp một tấm. Hướng di động về phía nồi lẩu chụp một tấm, chụp xong nhớ tới một chuyện, liền bật thốt lên: “Em hình như còn chưa có hình của anh!”
Hướng Trạch đem một vài đồ ăn nấu lâu chín bỏ vào trong nồi, đáp một tiếng: “Hình như là như vậy, trong nồi đang nấu, chúng ta bây giờ tới chụp hai tấm? ”
Tần Luật lần này cũng không có không được tự nhiên, trực tiếp đi tới bên cạnh Hướng Trạch. Lấy điện thoại di động ra dùng cameras trước chụp, “Màn hình nhỏ như vậy làm sao chụp hai người!”
Hướng Trạch cầm lấy điện thoại di động, dùng cánh tay vòng qua người Tần Luật, “Tới gần chút nữa là được rồi. ” Nói xong liên tiếp chụp mấy tấm.
“Em xem một chút! ” Tần Luật đoạt lấy điện thoại di động, mở ra album “Cũng không tệ lắm, ha ha. ” Nhìn hình nồi lẩu chụp lúc nãy, mở ra weibo đã thật lâu không vào.
Tần Thời Minh Nguyệt: ở nhà tiếp tục ăn lẩu ~(≧▽≦)/~[ hình ảnh ]
Còn chưa thấy bình luận, Hướng Trạch liền kêu Tần Luật đến ăn, “Đừng chơi điện thoại di động nữa, ăn trước. ” Nói xong lấy bát của Tần Luật tới gắp thức ăn cho cậu.
“Tự em sẽ gắp! Anh ăn đi!”
“Ừ. ” Nhưng vẫn là theo thói quen nhìn đồ ăn chín trước tiên gắp cho Tần Luật.
Ăn lẩu xong, Hướng Trạch ngồi trên sofa xem tin tức, Tần Luật ôm máy vi tính ngồi bên cạnh hắn, mở weibo, đã thấy có một ít bình luận cùng chuyển phát.
1L: ngao ngao ~ tôi cũng muốn ăn (﹃) nước miếng
2L: mùa đông ăn lẩu thật tiện!
3L: cái tay hướng vào trong nồi ở trong khói mù lượn lờ là của Minh Nguyệt sama sao = ̄ω ̄=
4L: sama ở nhà ăn một mình à?
5L: khẳng định không phải là một mình! Nếu như trong khói mù chính là sama …… vậy chụp hình là ai?
20L:  = ̄ω ̄= tôi đoán là Vũ Mộ sama ~
21L: LS nhất định không phải một mình cô đâu! Vũ Mộ sama đều đã đăng đường nhập thất rồi!
25L: cũng có có thể là Trần Ai sama cùng thụ quân nhà hắn ^O^/
26L: Trần Ai sama loại trừ ╮(╯▽╰)╭ nhìn thụ quân chuyển phát weibo.
Tên và vân vân khó khăn nhất: các người ở nhà thế mà lại ăn lẩu! Thoạt nhìn ăn thật ngon (﹃) nước miếng  @Tần Thời Minh Nguyệt: ở nhà tiếp tục ăn lẩu ~(≧▽≦)/~[ hình ảnh ]
Tần Luật đang vui sướng nhìn weibo, thì Vũ Mộ phát tới một cửa sổ rung rung.
Vũ Mộ: →_→
Tần Thời Minh Nguyệt: -_-|| thế nào?
Vũ Mộ: →_→
Tần Thời Minh Nguyệt: -_-|| anh liếc gì chứ!
Vũ Mộ: →_→
Tần Thời Minh Nguyệt: ╰_╯ anh mắc cái bệnh gì vậy!!
Vũ Mộ: cùng ăn lẩu với cậu là ai →_→
Tần Thời Minh Nguyệt: →_→ mắc mớ gì tới anh!!
Vũ Mộ: không phải là Khổ Đinh Trà chứ →_→
Tần Thời Minh Nguyệt: =ロ= làm sao anh biết!
Vũ Mộ: các cậu thực tế?
Tần Thời Minh Nguyệt: đúng vậy.
Vũ Mộ: tôi kháo!!! các người thật sự thành??
Tần Thời Minh Nguyệt: = = anh kích động như thế làm gì.
Vũ Mộ: chậc chậc chậc, không nghĩ tới các người một bó tuổi rồi mà còn chơi võng luyến ←_←
Tần Thời Minh Nguyệt: cút!!!
Vũ Mộ: nhanh như vậy liền đăng đường nhập thất, cẩn thận hoa cúc khó giữ được ╮(╯▽╰)╭
Tần Thời Minh Nguyệt: cút!!!!
Kết quả của việc Tần Luật trò chuyện quá mức nhập tâm chính là, bản ghi chép trò chuyện bị Hướng Trạch xem hết rồi.
“Em cùng Vũ Mộ rất quen thuộc? ” Mặc dù trước kia từng hỏi qua một lần, nhưng Hướng Trạch vẫn là không nhịn được hỏi lại một lần nữa.
Tần Luật cũng không biết Hướng Trạch xem bản ghi chép của cậu, trực tiếp trả lời: “Ừm, quen biết rất sớm, cũng gặp mặt rồi. ”
“Vậy sao không cùng anh ta phát triển? ”
Tần Luật liếc Hướng Trạch một cái: “Em cùng anh ta thật sự không có quan hệ mập mờ, con người anh ta như vậy, làm bạn bè không tệ, còn làm tình nhân thì thôi đi. Còn muốn biết gì nữa, hỏi luôn đi. ”
Hướng Trạch lại chuyển ánh mắt về ti vi nói: “Em chơi đi, anh không có vấn đề gì. ”
“Có chuyện gì thì nói nha!”
“Em thích anh sao? ” Hướng Trạch nhìn như tùy ý phun ra một câu.
Nghe được vấn đề này, Tần Luật cảm giác mặt hơi nóng, “Một đại nam nhân nói cái gì mà thích chứ ……”
“Em hình như một câu cũng chưa từng nói qua. ”
“Không thích em chung một chỗ với anh làm gì …… ai nha! Sao anh nói nhiều như vậy, em lên dạo diễn đàn đây!” Nói xong liền mở ra diễn đàn kịch tổ, cũng may Hướng Trạch không có một mực hỏi tới.
Tần Thời Minh Nguyệt: = ̄ω ̄= đang nói chuyện gì vậy?
CV – Thao Thao: ~(≧▽≦)/~ đang nói chuyện Minh Nguyệt sama anh tối nay ăn lẩu cùng với ai!! Là bạn trai sama phải không?
Kế hoạch: TvT sama anh vứt bỏ Khổ Đinh Trà sama sao??
Đạo diễn: =0= có phải Vũ Mộ sama hay không?
Hậu kỳ: ╮(╯▽╰)╭ cũng có thể không phải người trong giới, thụ quân nhà Trần Ai sama không phải là đã bắt tới tay từ sớm rồi sao.
Tần Thời Minh Nguyệt: ……..
Kế hoạch: cho nên sama người cùng với anh rốt cục là??
Tần Thời Minh Nguyệt: Khổ Đinh Trà….
Hậu kỳ: Σ( ° △ °|||)︴!
Kế hoạch: Σ( ° △ °|||)︴!!
Đạo diễn: Σ( ° △ °|||)︴!!!
Biên kịch: Σ( ° △ °|||)︴ phát sinh chuyện gì vậy, vừa lên liền gặp đội hình!
CV – Thao Thao: cho nên!! Kết quả là hai người thật sự thực tế!!! TvT Tôi lại tin tưởng tình yêu rồi!! Thật hâm mộ!! Sao không ai phát hiện tôi đây không thể làm gì khác ngoài tiểu thụ chứ TOT Tôi cũng muốn tạm biệt độc thân ……
Tần Thời Minh Nguyệt: …… chúc cậu sớm ngày tạm biệt độc thân!
Hậu kỳ: Thao thụ chớ thương tâm! Sẽ có tiểu công một mực chờ đợi cậu!
CV – Thao Thao: ↖(^ω^)↗ Ừ ừ!
Kế hoạch: →_→ các người có thời gian ở đây nói chuyện phiếm, như thế nào âm thô một cái cũng chưa giao!!
Tần Thời Minh Nguyệt: thật ra thì tôi chưa từng xuất hiện ……
CV – Thao Thao: ⊙﹏⊙ tôi mới vừa rớt mạng! Xem ra internet không tốt lắm…… Không nói chuyện nữa ~ vẫy vẫy ~
Tần Luật tắt diễn đàn xong liền nhìn đồng hồ, đã sắp mười giờ, Hướng Trạch vẫn còn đang xem tin tức.
“Tin tức này có đẹp mắt như vậy sao? ”
“Làm sao vậy, không chơi nữa? ”
“Ngồi trên sofa chơi không thoải mái, em muốn tắm rửa rồi nằm trên giường xem phim. ”
“Ừ, đi đi. ”
Cho đến khi Tần Luật tắm xong mới nghĩ đến một vấn đề! Buổi tối lạnh như thế, khẳng định không thể nào để cho Hướng Trạch đi ngủ sofa, vậy có lẽ sẽ phải cùng Hướng Trạch cùng nhau ngủ, trong đầu nhớ lại đoạn trò chuyện với Vũ Mộ trước đó, cùng nhau ngủ thật sự không có vấn đề sao …… Tần Luật đem máy tính để trên giường, tự mình nằm xuống, nhìn về phía Hướng Trạch cũng cầm quần áo đi tắm. Tối nay rốt cuộc làm sao bây giờ! Mặc dù xác định quan hệ, nhưng cũng không muốn tiến thêm một bước nhanh như vậy đâu!
Hướng Trạch tắm xong trở lại, thấy Tần Luật còn giữ nguyên bộ dạng trước đó không biết đang suy nghĩ gì, liền mở miệng nói: “Không phải nói muốn xem phim sao, sao lại đem máy tính để một bên rồi? ”
Tần Luật phục hồi tinh thần lại: “Không phải là đang muốn mở ra sao ……”
“Rất khẩn trương? ”
“Em khẩn trương cái gì!!” Hướng Trạch không lên tiếng, vén chăn lên ngồi vào, Tần Luật thân thể rõ ràng đều căng thẳng. Hướng Trạch thật sự không nhìn nổi, trực tiếp ôm vai Tần Luật, “Còn nói không khẩn trương, thả lỏng, anh sẽ không đối với em như vậy đâu. ”
“Ai …… ai khẩn trương!” Tần Luật vừa nói xong đã muốn tránh ra khỏi cánh tay Hướng Trạch.
Hướng Trạch trấn an nói: “Ừ, không khẩn trương, lại xem phim. Muốn xem phim gì? ”
“Ừm …… phim văn nghệ. ”
Cái này thật đúng là ngoài dự đoán của Hướng Trạch, tính tình Tần Luật không giống như người sẽ xem phim văn nghệ.
Nhìn về phía Hướng Trạch chậm chạp không nhúc nhích, Tần Luật dùng cánh tay thọc hắn một cái, “Sao lại bất động rồi? ”
“Không có, chẳng qua là không nghĩ tới em thích xem loại này ……”
“Cũng không phải thích, dùng để thôi miên thôi. ”
Cái này thì không kỳ quái, Hướng Trạch tùy tiện tìm một bộ phim tình yêu văn nghệ, xong liền tắt đèn ôm Tần Luật nằm trên giường cùng nhau xem.
Quả nhiên mới xem một nửa, Tần Luật hai mắt cũng sắp không mở ra nổi, nằm trong ngực Hướng Trạch kiên trì híp mắt, Hướng Trạch nhìn dáng vẻ cực khổ của cậu nhẹ giọng nói: “Mệt thì ngủ đi. ”
Tần Luật mơ hồ “Ừm ” một tiếng liền nhắm mắt lại. Hướng Trạch nhìn gương mặt khi ngủ của Tần Luật, cúi đầu khẽ hôn lên trán cậu một cái, cũng tắt máy tính.
Ngày hôm sau, thời điểm Tần Luật tỉnh lại phát hiện mình bị người ôm còn không có phản ứng kịp, ngẩng đầu lên nhìn thấy Hướng Trạch mới nhớ ngày hôm qua hắn đến đây. Hướng Trạch còn chưa dậy, Tần Luật cũng không có ý định đứng lên, vì để không đánh thức Hướng Trạch, Tần Luật cẩn thận trở mình, vươn tay lấy điện thoại trên bàn tới. Cho dù như vậy, Hướng Trạch vẫn là thức dậy, nhìn Tần Luật cầm điện thoại di động, liền hỏi: “Mấy giờ rồi? ”
Tần Luật mở điện thoại lên trả lời: “Hơn tám giờ. ”
Hướng Trạch lại ôm Tần Luật trở về lần nữa, nhỏ giọng thầm thì: “Em có đói bụng không …… đói bụng anh liền đứng lên đi mua một ít đồ ăn sáng. ”
“Không đói bụng, không muốn động đậy. ” Có thể là mới vừa tỉnh, Tần Luật nhu thuận đến lạ thường, “Chừng nào anh đi? ”
“Đi xe buổi chiều, ăn xong cơm trưa liền đi. ”
Hướng Trạch mua vé xe tương đối sớm, Tần Luật vẫn là cùng Hướng Trạch ăn cơm ở bên ngoài. Ngồi ở phòng chờ xe, Tần Luật vẫn luôn rầu rĩ không vui, trong lòng có chút luyến tiếc, lại ngượng ngùng biểu hiện ra. Mỗi lúc thế này, Tần Luật liền đặc biệt ghét cái tính không được tự nhiên của mình. Nhìn Tần Luật mất hứng, Hướng Trạch cũng không chịu nổi, lôi kéo Tần Luật đến phòng vệ sinh.
Tần Luật cũng không phản kháng, chẳng qua tới khi vào một phòng đơn rồi thì mặt vẫn không nhìn Hướng Trạch. Hướng Trạch nắm tay Tần Luật, dùng ngón cái khẽ vuốt mu bàn tay Tần Luật, “Mất hứng? ”
Tần Luật không lên tiếng.
“Luyến tiếc? ”
Mặt Tần Luật có chút hồng, nhưng vẫn không lên tiếng.
Một tay khác của Hướng Trạch khẽ vuốt ve gò má Tần Luật, chậm rãi cúi đầu xuống, Tần Luật rụt về phía sau một chút, Hướng Trạch tiếp tục đến gần cậu, nhẹ chạm môi Tần Luật một cái, nhìn Tần Luật không phản kháng, khẽ hôn thêm lần nữa, lần này không còn là giống như lần trước vừa chạm vào liền rời đi như vậy, mà là vươn đầu lưỡi khẽ liếm môi Tần Luật, Tần Luật vẫn là không có phản ứng, điều này làm cho Hướng Trạch sinh ra một tia cảm giác thất bại, chậm rãi buông Tần Luật ra.
Tần Luật lúc này mới ngẩng đầu nhìn Hướng Trạch, đầu lưỡi vô ý thức liếm một cái đôi môi vừa mới bị Hướng Trạch hôn qua.
Hướng Trạch ở bên tai Tần Luật thấp giọng nói: “Không ghét đi? ”
Tần Luật rốt cục phản ứng kịp, trực tiếp trợn mắt nhìn Hướng Trạch một cái: “Anh vậy mà ở trong phòng vệ sinh trạm xe rách nát này tiến hành lần đầu tiên hôn môi của chúng ta! Cũng không chọn nơi nào tốt một chút!”
Hướng Trạch không để ý ánh mắt của Tần Luật, dù sao chỉ cần Tần Luật không ghét hắn hôn là tốt rồi: “Em đừng mất hứng, sau này có thời gian anh sẽ thường xuyên tới đây, em có thời gian cũng có thể qua bên kia, hơn nữa qua hết năm, công việc của anh có thể điều đến bên này rồi. ”
“Ừ, chúng ta đi ra ngoài đi ……”
“Chờ thêm chút nữa. ” Nói xong Hướng Trạch lại chụp lấy môi Tần Luật, thừa dịp miệng Tần Luật còn chưa có khép lại, trực tiếp đem đầu lưỡi vói vào quét sạch một vòng mới buông ra.
Tần Luật mặt đen thùi đẩy Hướng Trạch ra đi ra ngoài trước.
Ngồi ở phòng chờ, Tần Luật một mực cúi đầu nhìn điện thoại di động, chính là không cho Hướng Trạch một ánh mắt.
“Tiểu Luật, đang xem gì vậy? ”
“Xem điện thoại di động!”
“……..”
Thấy Hướng Trạch không lên tiếng, Tần Luật lại tăng thêm một câu: “Dạo weibo.”
“Weibo chơi thật tốt sao? ”
“Đúng rồi! Anh có tài khoản weibo chưa? ” Tần Luật ngẩng đầu lên nhìn về phía Hướng Trạch.
“Không có, anh không thường chơi những thứ này. ”
“Trở về tạo một cái đi. ”
“Được, trở về liền tạo. ”
Còn chưa nói được mấy câu liền nghe loa phát thanh nhắc nhở xe vào trạm.
Hướng Trạch đứng lên, ôm Tần Luật một cái rồi buông ra: “Anh đi đây, bái bai. ”
“Ừm, tới rồi nói với em một tiếng.”
Vẫn luôn nhìn theo Hướng Trạch vào trạm, Tần Luật mới xoay người về nhà. Căn nhà ấm áp cả một ngày giờ lại trở nên lạnh lẽo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.