"Kỷ Phong Miên, dậy đi."
Lại là một buổi sáng, lịch trình hằng ngày của Khương Nam Thư vẫn không đổi.
Anh đứng trước cửa sổ phòng mình gọi người ở đối diện thức dậy.
Một lúc sau.
"Khương Khương, thi đại học xong rồi mà, sao cậu vẫn dậy sớm vậy..." giọng Kỷ Phong Miên ỉu xìu, dường như đang vất vả đấu tranh với Chu công.
Khương Nam Thư: "Thi đại học xong rồi chứ không phải xong đời."
Anh dừng chút rồi nói tiếp, "Cậu không dậy thì tôi cũng không ép, tôi đi chạy đây."
"Ai nói tôi không dậy, tôi dậy rồi!"
Ngắn ngủi ba phút sau cửa sổ phòng đối diện mở tung ra, Kỷ Phong Miên đứng đằng sau lộ ra hàm răng đều đặn.
Khương Nam Thư khẽ nhíu mày, anh nhìn hắn một lượt.
Kỷ Phong Miên chỉ nghĩ rằng anh đang nhìn hắn, khó tránh khỏi đắc ý khẽ ưỡn ngực để cơ bắp lộ ra rõ hơn.
"Tối qua cậu thức khuya?"
"Hả?"
Khương Nam Thư giơ tay chỉ vào mặt hắn, "Quầng mắt đen sì."
Kỷ Phong Miên lùi lại một bước, soi mình trong gương, "Á! Hình tượng đẹp trai của tôi."
Sau đó hắn biến mất: "Tôi đi tút tát cái đã! Hai mươi phút sau gặp nhau dưới lầu!'
Khương Nam Thư lặng im một hồi, anh có chút khó hiểu. Anh nhận ra Kỷ Phong Miên quá để ý hình tượng khi ở trước mặt anh, điều này hơi khác với sự hiểu biết của anh.
Thông qua những tài liệu tìm được trên mạng, con trai sẽ không để ý hình tượng của mình với đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-thu-xin-dung-tra-xanh/2521146/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.