Dịch bởi Axianbuxian12
"Yên tâm à?"
Ngón tay Kỷ Phong Miên khẽ run rẩy. Hắn rủ mắt, nhanh chóng nhét tay vào túi quần.
"Ừ." Khương Nam Thư gật đầu, "Tình yêu là một thứ tình cảm cố chấp, bố mẹ tôi cũng vậy."
Anh chợt dừng lại, ngẩng đầu ngước nhìn bức ảnh trên tường.
Kỷ Phong Miên nhìn theo ánh mắt anh, hắn phát hiện đó là một loạt ảnh gia đình, nhìn vào tuổi của Khương Nam Thư thì đoán được là mỗi năm chụp một bức.
Khương Nam Thư: "Nhìn vào ảnh có phải thấy đây là một gia đình rất hạnh phúc không?"
Anh cũng không cần câu trả lời, anh tiếp tục nói, "Nhưng đây là lần duy nhất tôi được gặp họ, tính chất công việc của họ vốn không thích hợp để lập gia đình, nhưng bởi vì tình yêu mà đến với nhau, lại bởi vì tình yêu mà sinh ra tôi."
Bố mẹ của Khương Nam Thư là nhiếp ảnh gia chuyên quay chụp phim tài liệu.
Họ gặp nhau qua công việc, lại yêu nhau từ công việc. Một bộ phim tài liệu có thể cần thời gian nhiều năm, sinh sống hàng năm nơi dã ngoại hoang vu chỉ để chờ đợi khoảnh khắc đó.
Đây là ước mơ của họ, cũng là tình yêu của họ, trông đúng là đẹp đẽ, nhưng họ lại chỉ bỏ quên Khương Nam Thư.
Từ sau năm anh ba tuổi thì họ đã giao anh cho người khác chăm sóc.
Người thân duy nhất tại Lễ Châu của anh là bà nội và gia đình chú, nhưng họ lại thờ ơ vô cùng. Bố mẹ Khương Nam Thư hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-thu-xin-dung-tra-xanh/2521134/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.