Âm thanh trong phòng dừng hết lại, tất cả mọi người đều nhìn về hướng này.
"Bỏ tay."
Kỷ Phong Miên chau mày nhìn mấy người đang giữ hắn.
Mấy người này vừa bị hắn làm cho sợ phát khiếp, nhất thời không dám buông tay.
"Bỏ ra, tôi sẽ không ra tay trước mặt Khương Nam Thư."
Lý do này nghe không được thuyết phục, như là nói ra chỉ để lừa người khác buông tay. Nhưng vẻ mặt Kỷ Phong Miên rất nghiêm túc, hắn cũng bình tĩnh lại.
Lúc nãy thì như con sư tử bị chọc giận, cảm giác khủng bố như thể có thể phá nát căn phòng này mà giờ đây lại như một con người khác.
Mấy người nọ đều lần lượt buông tay.
Kỷ Phong Miên đi tới bên cạnh Khương Nam Thư rồi đột nhiên ôm lấy đối phương, mũi thì dụi vào cổ anh hít một hơi.
Mùi hương thanh khiết quen thuộc bay vào mũi giảm bớt cơn đau đầu như muốn nứt ra của hắn.
Khương Nam Thư đứng im đợi một lúc thì lại thấy người đang ôm anh được nước lấn tới, không chỉ không buông tay mà đầu mũi còn bắt đầu cọ vào xương quai xanh của anh.
Anh không thấy nhột, chỉ là Kỷ Phong Miên có vẻ đã uống rượu. Trừ việc đầu mũi có hơi lạnh ra thì anh còn cảm nhận được xúc cảm mềm mại hơn.
"Bỏ tay." anh hạ giọng nói.
"Không chịu." Kỷ Phong Miên chơi xấu.
Khương Nam Thư biết hắn mặt dày, nhưng anh thì không, thế là anh chẳng nói nhiều thẳng tay kéo cổ áo Kỷ Phong Miên về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-thu-xin-dung-tra-xanh/2521115/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.