Ngày hôm sau.
Khương Nam Thư đúng giờ thức dậy, khi đã tỉnh hẳn anh liền thấy trong chăn rất ấm. Cái túi sưởi tối qua có hiệu quả như thế à? Cả một đêm rồi mà vẫn còn ấm?
Nhưng thò tay đi mò anh lại chẳng thấy túi sưởi đâu.
Ôm đầy hoài nghi, Khương Nam Thư ngồi dậy lại nhìn thấy giường đối diện có người.
Kỷ Phong Miên về lúc nào vậy?
Anh chỉ hơi ngỡ ngàng.
Khương Nam Thư ngủ không sâu, nói đơn giản là dễ bị tỉnh. Nhưng khi Kỷ Phong Miên về anh lại không tỉnh, hoặc là có tỉnh, nhưng khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc khiến anh yên tâm nên đã lại ngủ tiếp.
Ngay cả giấc mơ cũng không bị ngắt quãng.
Cũng không nhớ tối qua từng có người vào.
Giấc mơ đó...
Khương Nam Thư có hơi ngây người, cảm giác trong giấc mơ đó quá chân thật, thật đến mức anh cho rằng nó đã thực sự xảy ra. Giấc mơ bình thường chỉ có cảm nhận thị giác, không có gì hơn.
Giấc mơ tối qua lại có xúc giác.
Anh mơ thấy...Kỷ Phong Miên hôn anh.
Rất khẽ, là một nụ hôn dịu dàng.
Khương Nam Thư không từ chối, anh chỉ nhắm mắt, chìm vào giấc mơ.
Không thể nghĩ nữa.
Nhận ra tình cảm của mình đã chạy tới giới hạn nguy hiểm, Khương Nam Thư kịp thời tỉnh táo lại.
Anh xuống giường đi vệ sinh cá nhân.
Khi đi ra Khương Nam Thư đã hoàn toàn bình tĩnh lại, bước ra khỏi giấc mơ đẹp đến hoang tưởng trở về với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-thu-xin-dung-tra-xanh/2521109/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.