Vận may của Không Thanh luôn không tồi, thứ tự rút thăm được không quá sớm cũng không quá muộn, vừa hay ở giữa, tổng cộng mười một đội, bọn họ lên sân khấu thứ sáu, vừa không cần phải làm nóng bầu không khí, cũng sẽ không bởi vì lên sân khấu quá muộn, khán giả xem biểu diễn chán, do đó ảnh hưởng tới thành tích cuối cùng.
Sau khi biết được thứ tự đội bọn họ, ngay cả Đơn Tuấn Triết cũng nhịn không được cảm khái.
"Không Thanh à, không thể không thừa nhận, vận may của chú tốt thật đấy, buổi công diễn đầu tiên đã bốc được thứ tự lên sân khấu thích hợp như này, chỉ cần chúng ta đều phát huy bình thường, thành tích hẳn là sẽ không quá kém."
Nghe xong Đơn Tuấn Triết nói, các đồng đội vốn đang khá căng thẳng cũng nhịn không được thở nhẹ một hơi.
Thấp thỏm xem năm đội trước biểu diễn, cuối cùng cũng đến lượt đội của đám Không Thanh lên sân khấu biểu diễn.
MC khách mời Từ Nhược Sơ nói vọng trên sân khấu: "Tiếp theo xin mời đội 《 Tứ diện mai phục 》lên sân khấu."
Không Thanh tốt xấu gì cũng là center trên danh nghĩa, đương nhiên sẽ đi đằng trước đội, khi cậu bước lên sân khấu, hiện trường lập tức vang lên tiếng khán giả nhiệt liệt vỗ tay, trong đó còn kèm theo rất nhiều tiếng thét chói tai khoa trương.
"Từ Không Thanh ~"
"Không Thanh!"
"Bé cưng xông lên ~"
Không Thanh biết sau khi tiết mục phát sóng mình sẽ thu hoạch được một đợt fans nhan sắc, nhưng cậu tuyệt đối không ngờ tới, đợt công diễn lần một sẽ có fans đến hiện trường cổ vũ cho mình, nhất thời, Không Thanh vừa cảm động vừa vui vẻ.
Cười rụt rè, Không Thanh vừa vẫy tay biên độ nhỏ, vừa dẫn theo các đội viên trong đội muôn miệng một lời tự giới thiệu: "Chào mọi người, chúng mình là đội nổi tiếng không bằng gặp mặt."
Giới thiệu xong tên đội, kế tiếp, sẽ là mỗi tuyển thủ tự giới thiệu.
Người đầu tiên mở miệng chính là định hải thần châm của toàn đội, cũng chính là đội trưởng của bọn họ, Đơn Tuấn Triết.
"Chào mọi người, tôi là Đơn Tuấn Triết Thái Sơn có sập trước mặt cũng không biến sắc."
Ngay sau đó là một đội viên khác tự giới thiệu.
"Chào mọi người, tôi là Lệ Quang Khải lần đầu tiên lên sân khấu biểu diễn nhịn không được đỏ mặt."
"Chào mọi người, tôi là Đại Chiếu, gặp mọi người lần đầu tiên, sau này xin hãy chiếu cố nhiều hơn."
"Chào mọi người, tôi là Thích Tu Thành căng thẳng đến nỗi mặt đỏ tai hồng."
......
Các đội viên khác đều đã tự giới thiệu xong, cuối cùng mới đến phiên Không Thanh mở miệng: "Chào mọi người, tôi là Từ Không Thanh để mặt mộc vẫn đẹp trai xịn sò như cũ."
Khán giả dưới sân khấu đều bị lời tự giới thiệu không biết xấu hổ của Không Thanh chọc cười, tiếng ồn ào theo sát vang lên.
"wow~wow~"
Không Thanh vẫn mỉm cười như cũ, cứ như không nghe thấy tiếng khán giả dưới đài ồn ào, nói: "Tiếp theo, chúng mình sẽ mang đến cho mọi người ca khúc mang tên, 《 Tứ diện mai phục 》."
Âm nhạc vang lên, các đội viên nhanh chóng đứng vào đội hình.
Không Thanh đứng ở một bên sân khấu, đứng xong vị trí.
Đơn Tuấn Triết không hổ là ACE toàn năng, vừa mở miệng đã hấp dẫn lực chú ý của khán giả.
"Trí lực mạnh mẽ như núi,
khí thế lấn át thiên hạ.
Thời thế không thuận, ngựa nhanh không chạy.
Ngựa không chạy, biết phải làm sao!
Ôi, ôi, biết phải làm sao đây!"
Ngắn ngủn bốn câu hát, qua sự thể hiện của Đơn Tuấn Triết, thành công nhuộm đẫm ngày tháng bất lực cùng cực của Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ(*),rằng khi thời thế đến thì trời đất đều chung sức, nhưng khi vận mệnh đi thì anh hùng lại không được tự do, làm khán giả dưới sân khấu không khỏi đồng cảm.
Ngay sau đó, chính là part của Không Thanh.
"Quân Hán đã chiếm đất,
Tứ phía vang tiếng hát người Sở;
Tâm trí vua đã kiệt quệ,
Thiếp hèn mọn còn sống làm chi?"
* Lời bài hát trên được dịch hoàn toàn bằng Chat GPT, editor không đủ trình edit.
Sử dụng kỹ thuật hát hí tương đối chuyên nghiệp, vẫn chỉ vỏn vẹn bốn câu hát, kết hợp với giọng hát trong trẻo thanh lãnh của Không Thanh, khán giả nhịn không được phải nổi da gà.
Việc làm người ta chấn động nhất chính là, Không Thanh sau khi hát xong bốn câu hát này, ngay lập tức làm một động tác rút kiếm tự vẫn, sau đó chậm rãi ngã xuống sân khấu.
Màn ảnh kéo gần, chiếu hình ảnh gần như là cận mặt.
Hình ảnh dừng tại khuôn mặt tuyệt mỹ tinh xảo đến nỗi không thể bắt bẻ kia của Không Thanh.
Khán giả theo bản năng ngừng hô hấp, xuyên thấu qua màn ảnh, phảng phất như vượt qua ngàn năm, lại một lần nữa thấy được tuyệt sắc mỹ nhân bị cát bụi của trang sử dài phủ kín, làm người ta nhịn không được xót xa thay nàng.
Trong khi khán giả đang đắm chìm trong bi thương khi mỹ nhân tan biến không thể hoàn hồn, tiếng trống dồn dập vang lên, cùng với 《 Đại Phong Ca 》 của Hán Cao Tổ Lưu Bang(*),các đội viên đều nhịp, vũ đạo mạnh mẽ dứt khoát nhanh chóng kéo toàn bộ tiết tấu bài hát ra khỏi cảm giác bi thương, trở nên cao vút trào dâng, tràn ngập cảm giác khích lệ nhân tâm.
Hiệu quả sân khấu quá tốt, quá bùng nổ, bầu không khí tại hiện trường hoàn toàn bị thiêu đốt.
Càng quan trọng hơn nữa, vũ đạo không chỉ phức tạp và linh hoạt, mà còn rất tinh tế, không có sự phân chia chính phụ, mỗi một đội viên đều có phần biểu diễn trọn vẹn, làm mắt khán giả sáng ngời.
Sau khi màn biểu diễn kết thúc, dưới sân khấu vang lên tiếng khán giả vỗ tay nhiệt liệt.
Không hề nghi ngờ, đội Không Thanh đã cống hiến một màn trình diễn xuất sắc tuyệt luân, làm người kinh diễm.
Từ Nhược Sơ không ngờ đội của Không Thanh sẽ biểu diễn xuất sắc như vậy, cười rất miễn cưỡng, hắn thân đảm nhiệm chức MC tạm thời đương nhiên sẽ không bỏ qua bất luận cơ hội đào hố Không Thanh nào, trước khi Không Thanh mở miệng kéo phiếu cho đội, cố ý châm ngòi ly gián: "Oa! Thật là một màn biểu diễn xuất sắc. Nhưng mà, bạn Từ Không Thanh này, một Center như em trông có vẻ không nổi bật cho lắm nhỉ, ngoài bốn câu hát hí mở đầu đó ra, sau đó em vẫn luôn nằm trên sân khấu cho đến khi toàn bộ bài hát kết thúc, quá lười rồi đó."
Không Thanh ngượng ngùng cười cười, thản nhiên nói: "Ít nhiều các đội viên đều chiếu cố em, bởi vì tuổi em nhỏ nhất, thực lực hát nhảy cũng không nổi bật, cũng nhờ mọi người giao part đơn giản nhất cho em, một tuần nay em cũng chỉ luyện bốn câu hát này thôi, từ giọng hát đến động tác hình thể, mỗi ngày lăn qua lộn lại luyện tập, cứ như vậy, thế mà ngày nào em cũng mệt đến chết khiếp, rất nhiều lần đều phải nhờ Đơn Tuấn Triết vác về ký túc xá, nể tình em nỗ lực như vậy, xin mọi người hãy bầu phiếu cho đội mình nhé, cảm ơn mọi người rất nhiều."
Từ Nhược Sơ cố ý dẫn dắt để Không Thanh nói sai, muốn để cho khán giả đều nhìn thấy một mặt lười biếng không nghiêm túc của cậu, nghe thấy Không Thanh nói như vậy, trong lòng khá vừa lòng, cảm thấy sau khi tiết mục phát sóng sẽ có tư liệu sống làm đề tài bôi nhọ Không Thanh, nên cũng đến đó thì dừng, không tiếp tục phóng đại kéo dài thêm.
Vì để thể hiện mình thân là tiền bối, chiếu cố người mới, sau khi tự mình đào cho Không Thanh một cái hố Từ Nhược Sơ còn nửa đùa nửa thật nói: "Bạn Từ Không Thanh này, sau khi tiết mục phát sóng, có bạn mạng nói hai chúng ta lớn lên rất giống, thậm chí còn gắn hình ảnh tuyên truyền của tôi năm đó tham gia 《 Thần tượng toàn dân 》 mùa một so sánh với hình ảnh tuyên truyền của cậu cho 《 Thần tượng toàn dân 》 mùa này nữa."
Nói đến đây, Từ Nhược Sơ còn cố ý tạm dừng một chút, quay đầu nhìn về phía phía sau màn hình lớn.
Đạo diễn đúng lúc chiếu ảnh chụp nửa người của Từ Nhược Sơ và Từ Không Thanh lên màn hình lớn, một trái một phải, nhìn thoáng qua quả thật là có bảy tám phần tương tự.
"Ừm, đúng thật còn rất giống."
Từ Nhược Sơ nhìn màn hình lớn, lại quay đầu nhìn Không Thanh, biểu cảm nhẹ nhàng, như lơ đãng nói: "Các bạn mạng thật đúng là Sherlock Homes hiện đại, nếu không phải đã sớm biết rằng tôi là con một, tôi chắc chắn sẽ phải hoài nghi cậu có phải là anh em ruột cùng cha khác mẹ hoặc là cùng mẹ khác cha của tôi hay không đấy."
Không Thanh biết, Từ Nhược Sơ nói như vậy, chính là không cam lòng làm thế thân của mình, muốn chiếm chút tiện nghi miệng trên chương trình, nói mình lớn lên giống hắn, thỏa mãn tâm hư vinh và tâm háo thắng của hắn.
Không Thanh càng không để hắn được như ý.
"Nhưng thật ra em lại cảm thấy, em và đàn anh Từ Nhược Sơ chỉ là nhìn ảnh chụp có hơi giống, nhìn mặt đối mặt như vầy, cũng không phải quá giống, nhưng mà đàn anh Từ Nhược Sơ thật ra lại hơi giống anh ruột của em ấy."
Nói xong lời này, Không Thanh rõ ràng cảm giác được khóe miệng Từ Nhược Sơ giật giật, biểu cảm trên mặt cũng có chút cứng đờ.
Thật ra không khó lý giải, Từ Nhược Sơ dám chiếm tiện nghi của Không Thanh trắng trợn như vậy, đơn giản chính là ỷ vào thân phận tiền bối, làm khó một người mới như Không Thanh, fans không nhiều bằng hắn.
Nhưng fans Từ Nhược Sơ có nhiều, có nhân khí đi chăng nữa chẳng qua cũng chỉ là một minh tinh đang hot mà thôi, còn xa mới đạt tới trình độ gần gần tư bản.
Không Thanh kéo anh trai mình ra chính là đang nhắc nhở Từ Nhược Sơ, nhắc nhở hắn không nên quá phận.
Có bản lĩnh, thì Từ Nhược Sơ trực tiếp đi chiếm tiện nghi của Du Kinh Mặc kìa, xem hắn sau này có dám trực tiếp đăng bài PR kéo Du Kinh Mặc, ám chỉ người thừa kế trẻ tuổi đầy hứa hẹn của nhà họ Du Du Kinh Mặc lớn lên giống mình hay không.
Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết, Từ Nhược Sơ cho dù là khiêm tốn mình và Du Kinh Mặc lớn lên có vài phần giống nhau, cũng sẽ bị phóng viên truyền thông trào phúng vì lên mặt trăng ăn vạ.
Rốt cuộc, mặc kệ là gia thế bối cảnh, hay là đã thành tựu đạt được và địa vị thân phận hiện tại, Từ Nhược Sơ đều không thể đánh đồng cùng Du Kinh Mặc.
Điều Không Thanh vẫn luôn không rõ chính là, nguyên chủ Từ Không Thanh rõ ràng chính là quý công tử hào môn sinh ra đã ngậm thìa vàng, gia thế gấp bội lần Từ Nhược Sơ, lập một thiết lập phú nhị đại, ở cái giới giải trí nâng cao đạp thấp này cũng đã có thể giảm đi rất nhiều phiền phức không cần thiết.
Nguyên chủ Từ Không Thanh nắm một tay bài tốt, lại không phát huy được hết, một hai phải đi cái kịch bản máu chó gì mà mai danh ẩn tích, không dựa vào gia thế bối cảnh, một mình lang bạt, kết quả bị Từ Nhược Sơ bức cho cùng đường, không thể không ảm đạm rời khỏi giới giải trí.
Ngốc bạch ngọt đến nước này, Không Thanh rất khó không nghi ngờ, nguyên chủ Từ Không Thanh cũng bị hào quang vai chính của Từ Nhược Sơ ảnh hưởng.
Thấy được vết xe đổ của nguyên chủ Từ Không Thanh, Không Thanh quyết tâm không dẫm lên vết xe đổ kia, cậu không chỉ muốn tự lộ thân phận hào môn quý công tử, còn muốn lôi kéo anh ruột Du Kinh Mặc làm chỗ chống lưng cho mình.
Từ Nhược Sơ không phải có hào quang vai chính sao? Vậy cậu cứ quang minh chính đại lợi dụng bối cảnh gia thế đi lối tắt, xem cuối cùng ai chơi được ai.
Không Thanh chủ động nhắc tới anh ruột của mình, người đại diện nổi danh trong ba giám khảo chuyên nghiệp nhạy bén đánh hơi được điểm bạo trên người tuyển thủ, chủ động cue Không Thanh: "Bạn Từ Không Thanh thì ra còn có anh trai à? Nhìn cậu có vẻ rất giống con một."
Không Thanh gật đầu, cười cười ra vẻ thần bí, nửa đùa nửa thật nói: "Không dối gạt mọi người nói, thật ra em là một phú nhị đại á, nếu giờ mà không thể debut, nói không chừng em phải về kế thừa gia nghiệp, tranh giành gia sản hàng tỉ với anh của em á."
Lời nói nghịch ngợm đáng yêu này chọc khán giả hiện trường nhịn không được cười to thành tiếng.
Bởi vì khi Không Thanh nói lời này thần thái và giọng điệu đều khá nhẹ nhàng, mọi người đều cho rằng cậu đang nói giỡn, cũng không ý thức được lời Không Thanh nói đều là thật.
Từ Nhược Sơ sợ Không Thanh không lựa lời, tự lộ thân phận, nhanh chóng nói lảng sang chuyện khác: "Được rồi, nói chuyện phiếm dừng ở đây, tiếp theo đây, xin mời các vị giám khảo chuyên nghiệp đánh giá màn trình diễn của đội."
Một khách mời đặc biệt giống với Từ Nhược Sơ, cũng chính là người debut vị trí Center trong 《 Thần tượng toàn dân 》 Kê Chi Hồi căn bản không che giấu sự yêu thích đối với Không Thanh, vừa kêu gọi khán giả bầu phiếu cho Không Thanh, vừa cổ vũ Không Thanh: "Từ Không Thanh, chị thật sự quá thích mặt em luôn, chỉ nhìn cái mặt này của em thôi chị cũng muốn bỏ phiếu cho em."
Giáo viên thanh nhạc cũng ở bên phụ họa: "Nhìn ra được bạn Từ Không Thanh trong khoảng thời gian này có luyện hát đoàng hoàng, hôm nay em vừa mở miệng tôi đã bị em thu hút, tiến bộ rất lớn, hãy tiếp tục cố lên nhé."
"Phương diện vũ đạo không có gì để đánh giá cả, nhưng tạo hình và trang phục này thật sự rất đẹp, dáng người cũng rất xinh đẹp, chính như lời của Chi Hồi, chỉ nhìn gương mặt này tôi cũng muốn bầu cho em."
Không hề nghi ngờ, Không Thanh chính là tiêu điểm của toàn bộ đội ngũ, số lần được nhóm giáo viên đề cập cũng nhiều nhất, nhưng các đội viên bao gồm cả Đơn Tuấn Triết tất cả lại đều không có dị nghị, bởi vì bọn họ biết, đây đều là thứ Không Thanh nên nhận được.
Sau khi ba giáo viên chuyên nghiệp và khách quý đặc biệt nhận xét xong, sẽ đến phân đoạn bầu phiếu căng thẳng nhất kích thích nhất hiện trường.
Không Thanh thân là Center trên danh nghĩa của cả đội, dẫn dắt các đội viên cùng nhau tiến hành kéo phiếu lần cuối cùng.
"Chào mọi người, tôi là Từ Không Thanh thí sinh số 1 đội 《 Tứ diện mai phục 》, xin mọi người hãy bầu cho tôi và đồng đội, cảm ơn mọi người."
"Chào mọi người, tôi là Đơn Tuấn Triết thí sinh số 2 đội 《 Tứ diện mai phục 》, xin mọi người hãy bầu cho tôi và đồng đội, cảm ơn mọi người."
......
Bầu phiếu kết thúc.
Kết quả cuối cùng phải đợi toàn bộ các đội hoàn thành biểu diễn mới có thể công bố.
Đám Không Thanh về tới hậu trường, tiếp tục quan sát các đội ngũ khác biểu diễn.
________________
(*) Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ:
Hạng Tịch, được biết đến rộng rãi với cái tên Hạng Vũ hay Tây Sở Bá Vương, là một nhà chính trị, tướng quân nổi tiếng. Là người có công trong việc lật đổ nhà Tần và tranh chấp thiên hạ với Hán Cao Tổ Lưu Bang.
Sau khi lật đổ nhà Tần, Hạng Vũ không chính thức lên ngôi hoàng đế hay lập ra triều đại mới như Lưu Bang tuy ông có một thời gian nắm quyền lớn sau sự sụp đổ của triều Tần. Hạng Vũ tự phong làm Vương của Tây Sở (Tây Sở Bá Vương).
Trong trận chiến giành quyền kiểm soát Trung Quốc với Lưu Bang, ông thua trận và tự sát.
(*) Hán Cao Tổ Lưu Bang:
Hán Cao Tổ Lưu Bang là nhà sáng lập và là vị hoàng đế đầu tiên của triều đại Hán trong lịch sử Trung Quốc. Trước khi trở thành hoàng đế, Lưu Bang là một thường dân, sau đó trở thành một tướng lĩnh trong cuộc khởi nghĩa chống lại triều đại Tần. Đã từng có một quãng thời gian sát cánh cùng Hạng Vũ trong thời gian khởi nghĩa chống Tần.
Sau khi lật đổ nhà Tần, ông đã chiến đấu với những đối thủ khác, đặc biệt là Hạng Vũ, để giành quyền kiểm soát. Cuối cùng, Lưu Bang thành công và lên ngôi vào năm 202 TCN, đặt tên triều đại của mình là Hán.
(*) Đại Phong Ca:
"Đại Phong Ca" (大风歌) là một bài thơ nổi tiếng được cho là sáng tác bởi Hán Cao Tổ Lưu Bang. Bài thơ này thường được nhớ đến vì nội dung thể hiện tinh thần kiên cường và quyết tâm, nói về sức mạnh và sự hùng tráng của phong trào khởi nghĩa chống lại sự áp bức.
Bài thơ mô tả hình ảnh thiên nhiên mạnh mẽ và dùng hình tượng gió lớn để tượng trưng cho sức mạnh của nhân dân. "Đại Phong Ca" thường được trình bày trong các buổi biểu diễn nghệ thuật để gợi nhớ về thời kỳ đấu tranh và khát vọng tự do của nhân dân thời cổ đại.
Editor có lời muốn nói: Lại là một chương bù editer sủi từ tuần trước :') Tuần này ê đít tơ sẽ ráng chạy kịp dl để edit cho cả nhà thêm một chương của tuần này
(Nếu không kịp thì ê đít tơ lại sủi tuần sau đăng bù)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]