Tuy Địch Phi Bạch nói với Không Thanh căn cứ Thần Hi Cơ cách nơi này cũng không xa, nhưng cái gọi là không xa này cũng chỉ là so với các căn cứ khác, trên thực tế, bọn Lữ Siêu gần như lái xe cả đêm, mặt trời cũng đã lên, cuối cùng mới thấy được địa bàn căn cứ Thần Hi Cơ.
Không Thanh cuối cùng cũng biết vì sao trước khi xuất phát Địch Phi Bạch không chê phiền đi dặn dò đám đồng đội, đội ngũ hơn trăm người, mấy chục chiếc xe, lại chạy qua đêm, tài xế phụ trách lái xe dễ dàng mệt nhọc không nói, đội viên khác nhóm cũng dễ dàng thả lỏng cảnh giác, loại tình huống này tuyệt đối không phải là chuyện Địch Phi Bạch thân làm đội trưởng muốn thấy.
Trước tiên chích cho đội viên một mũi dự phòng, để đội viên đề cao cảnh giác, mới bảo đảm được tất cả mọi người trong đội ngũ có thể bình an trở lại căn cứ.
Dọc đường đi Lữ Siêu cũng không phải lái xe cả đêm một mình, khi rạng sáng chị Hồng đã xung phong nhận việc thay thế Lữ Siêu lái từ nửa đêm đến sáng, Lữ Siêu do dự một chút, cuối cùng vẫn đồng ý, tìm cơ hội thích hợp đổi chỗ với chị Hồng.
Lái xe từ đêm đến sáng xác thật sẽ mệt hơn so với lái xe trước nửa đêm, nhưng chị Hồng thận trọng, để cô lái xe sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
Còn có thể gặp nguy hiểm đụng trúng tang thi linh tinh hay không, vậy thì không cần bọn họ nhọc lòng, có dị năng giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-tay-xe-hao-quang-vai-chinh/3430811/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.