Sau khi nhận được lời khẳng định từ Tống Ngọc Thư, Chu Gia Thụ nhẹ nhàng thở ra một hơi giải tỏa nặng nề trong lòng, kế tiếp gã sẽ phái người nhìn Tống Ngọc Thư cho kĩ, tuyệt đối sẽ không giống như trước kia, để Tống Ngọc Thư biến mất dưới mi mắt của chính gã.
Thu phục được Tống Ngọc Thư Chu Gia Thụ cũng không nhàn rỗi, nhanh chân phái người đi hỏi thăm lịch trình của Trương Thái Sơ một chút, sau đó tự mình chạy tới xum xoe trước tiên.
Chu Gia Thụ có thân phận gì, Trương Thái Sơ lại là thân phận gì, mười cái Chu Gia Thụ gộp lại phỏng chừng cũng không đủ cho một ngón tay Trương Thái Sơ đè, Chu Gia Thụ muốn tiếp cận Trương Thái Sơ, vốn dĩ đã không phải là một việc dễ dàng, gã cũng phải bỏ vốn gốc mới lấy được cơ hội gặp mặt Trương Thái Sơ đến tay.
"Giám đốc Trương, chào ngài, là tôi đây, Chu Gia Thụ."
Trương Thái Sơ nhìn chằm chằm Chu Gia Thụ hơn nửa ngày, mới lôi ra được một ấn tượng mơ hồ về cái người không biết nhảy ra từ cái góc xó xỉnh nào trong trí nhớ.
Vốn dĩ, lấy thân phận và địa vị Trương Thái Sơ, hẳn là sẽ không nhớ rõ một nhân vật nhỏ như Chu Gia Thụ mới đúng, nhưng ai bảo Chu Gia Thụ đã từng đưa cho hắn một món đồ chơi quá làm người ta thích đâu, Trương Thái Sơ lần đầu tiên sinh ra ý niệm muốn bao dưỡng lâu dài một người, kết quả món đồ chơi nhỏ kia lại không biết tốt xấu, trộm đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-tay-xe-hao-quang-vai-chinh/3329554/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.