"Chuyện của người lớn, con nít con nôi quản ít thôi."
Không Thanh tùy tiện nói một câu đuổi Phó Hồng Thái đi.
Trong lòng Phó Hồng Thái tò mò muốn chết, chưa từ bỏ ý định tiếp tục truy hỏi Không Thanh: "Chú nhỏ, cháu tò mò quá trời quá đất, chú cứ nói cho cháu đi."
Không Thanh quay đầu đi, nhẹ nhàng bâng quơ nhìn Phó Hồng Thái, không nóng không lạnh nói: "Một đứa thanh niên 17-18 như cháu học ở đâu mà như mấy bà tám thích ngồi lê đôi mách thế, có biết cái gì là lòng hiếu kỳ hại chết mèo không?"
Lời này cũng quá xát muối vào tim, Phó Hồng Thái cảm thấy cậu ta giống như bị trúng một mũi tên ngay đầu gối, sắp muốn quỳ xuống lạy chú nhỏ nhà mình tới nơi.
"Vẫn là câu nói kia, chuyện của người lớn, con nít quản ít thôi."
Phó Hồng Thái trộm bĩu môi, trong lòng lại nghĩ: Xong rồi xong rồi, nhìn bộ dạng này của chú nhỏ, phỏng chừng cuối cùng nếu không phải bị ông chú già chủ tịch Thiệu kia nước ấm nấu ếch xanh thì chính là chủ động đưa dê vào miệng cọp, bị ăn sạch sẽ xương cũng không thừa.
Không Thanh cho rằng, chỉ cần cậu không nói gì cả, Phó Hồng Thái sẽ không thể đoán ra suy nghĩ thật của cậu, trên thực tế, Phó Hồng Thái đã sớm đoán được tâm tư Không Thanh từ thái độ khác thường của cậu, thậm chí còn đoán được Không Thanh tương lai rất có khả năng sẽ yêu đương với cái ông chú già chủ tịch Thiệu kia.
Tưởng tượng đến hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-tay-xe-hao-quang-vai-chinh/3316720/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.